Nhà chồng tương lai bắt nghỉ việc ở nhà nội trợ khiến tôi hoang mang

Bố mẹ an.h yêu cầu sau khi cưới tôi phải n.ghỉ việc ở n.hà sin.h con, nội trợ, cũn.g khôn.g được đi đâu chơi về muộn, khôn.g được son phấn ra n.goài...

Năm nay tôi 27 tuổi, xuất thân từ nôn.g thôn, n.hưn.g được học hàn.h tử tế và hiện có côn.g việc khá tốt tại Hà Nội.

Tôi gặp an.h rất tìn.h cờ, khi đó tôi đã 26 tuổi, an.h 32. Sau thời gian dài tìm hiểu, chún.g tôi yêu n.hau và xác địn.h tiến tới hôn n.hân. An.h là con út, trên còn có 2 chị gái đan.g sốn.g chun.g n.hà.

Ba mẹ an.h muốn tôi thườn.g xuyên lui tới thăm hỏi để làm quen với nề nếp gia đìn.h. Tuy n.hiên, từ chỗ tôi làm tới n.hà an.h khá xa, gần 20 km nên tôi cũn.g ít khi tới, hơn nữa, chưa cưới mà tới thườn.g xuyên quá, tôi cũn.g hơi n.gại.



Gia đìn.h bạn trai gia giáo, nền nếp, n.hưn.g cũn.g rất n.guyên tắc bảo thủ. Chún.g tôi yêu n.hau được hai năm, gia đìn.h hai bên giục cưới.

n.hà trai yêu cầu tôi phải n.ghỉ việc trước khi làm đám cưới, để cưới xon.g về n.hà an.h ở luôn, sau này xin được việc gần n.hà thì đi làm tiếp.

Hơn nữa, bố mẹ an.h còn yêu cầu sau cưới tôi phải ở n.hà nội trợ, sin.h con; khôn.g được phấn son, áo nọ quần kia n.hư lúc đi làm; khôn.g được làm tóc, món.g tay n.hư thời con gái; đi đâu cũn.g phải về n.hà trước 6 giờ chiều.

Lúc đó tôi dạ cho qua, vì yêu an.h, tôi cũn.g mon.g sớm về chun.g n.hà với an.h. Sau đó, tôi xin ba mẹ mìn.h cưới và mời bên n.hà trai qua dạm n.gõ. Ba mẹ tôi cũn.g rất thươn.g an.h vì an.h hiền, chịu khó và nói sắp xếp chọn n.gày làn.h thán.g tốt.

Dù đã dạm n.gõ, n.hưn.g tôi vẫn rất hoan.g man.g, sợ cản.h phải sốn.g tron.g gia đìn.h an.h.

Tôi đã bất bao côn.g học tập, phấn đấu để có được côn.g việc tốt trên thàn.h phố, nếu n.ghỉ ở n.hà làm nội trợ tôi thực sự khó chấp n.hận. Tín.h tôi khá độc lập, nên cũn.g khôn.g muốn dựa dẫm, phụ thuộc kin.h tế, kể cả đó có là chồn.g mìn.h đi nữa.

Tôi đã nói với an.h chuyện này, an.h nói cứ cưới trước đã, nếu cưới về rồi, bố mẹ có bắt n.ghỉ, mìn.h khôn.g n.ghỉ bố mẹ cũn.g khôn.g thể cấm cản.

Hôm qua, tôi gọi cho an.h và nói về cảm giác lo sợ của mìn.h, mon.g sự chia sẻ và độn.g viên từ an.h để vượt qua cảm giác đó. n.hưn.g an.h lại đổ lỗi, nói mọi việc đều do tôi, cả 3 lần tôi lên thăm ba mẹ an.h đều gây sự.

Lần đầu tôi sợ khôn.g có việc làm, lần 2 tôi sợ khôn.g có thu n.hập khi ở n.hà nội trợ sin.h con, lần 3 tôi sợ mìn.h khôn.g được chưn.g diện nọ kia.

Tôi cảm thấy hụt hẫn.g vì lúc này an.h là chỗ dựa duy n.hất cho tôi mà lại nói vậy. An.h muốn cả hai có thời gian suy n.ghĩ. Tôi thật sự rất buồn và cảm thấy áp lực.

Mỗi lần an.h nói chuyện điện thoại với tôi, chị và mẹ an.h đều dòm n.gó, bón.g gió xem chún.g tôi thế nào. Tôi sợ sau này sốn.g chun.g n.hà, họ cứ suốt n.gày bón.g gió nọ kia, liệu tôi có khả năn.g chịu đựn.g để vượt qua khôn.g?


Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment