Nắng 41 độ, tôi ôm con dưới nhà nghỉ gọi: Vợ ơi ra cho con bú. Nhưng cô ấy vẫn gan lì không xuống

Chẳn.g hiểu vợ tôi là cái thể loại gì nữa mọi n.gười ạ. Đẻ con được 3 thán.g đã nằn.g nặc đòi đi làm bỏ mặc con khát sữa ở nhà. Giờ còn bỏ đi theo nhân tình, chồn.g gọi thế nào cũn.g khôn.g thèm về cơ.



Tôi cưới vợ hơn 2 năm rồi. Trước đây vợ tôi làm côn.g nhân ở khu côn.g n.ghiệp cách nhà 80 cây số. Cưới nhau xon.g tôi bảo vợ ở nhà phụ tôi côn.g việc bán đồ điện tử thì cô ấy khôn.g chịu. Vợ tôi cứ kêu là ở nhà gò bó, rồi mẹ chồn.g nàn.g dâu khôn.g hợp nhau cô ấy trầm cảm mất. Thế là tôi cũn.g cho vợ đi làm, thỉnh thoản.g tôi xuốn.g phòn.g trọ thăm vợ, chứ cô ấy ít về nhà lắm.

Đến lúc vợ man.g bầu, tôi bảo đừn.g đi làm nữa, ở nhà có gì ăn nấy. Thế mà vợ tôi khăn.g khăn.g khôn.g n.ghe, đi làm đến tận thán.g thứ 7 mới n.ghỉ sinh. Đẻ được 3 thán.g, côn.g ty chưa gọi đi làm mà cô ấy đã bảo:

“Ở nhà bí bách quá anh ạ, có khi em xin đi làm ở côn.g ty khác.”

Tôi bảo: “Con còn nhỏ thì đi làm cái gì.”

“Con có mẹ anh chăm rồi đấy thôi. Ở nhà mẹ toàn bắt em nấu cơm còn bà bế cháu, chán bỏ xử ra”

Tôi biết, vợ với mẹ khôn.g hợp tính nhau. Mẹ tôi thì khắt khe, còn vợ cũn.g lắm điều cơ. Mẹ chồn.g nói một câu con dâu cũn.g phải đáp trả lại đôi ba câu mới vừa lòn.g. Tôi thì vốn hiền lành nên nói suốt vợ có chịu bớt cái tính đành hanh đi đâu.

Sán.g sớm hôm đó, vợ tôi khôn.g nói khôn.g rằn.g. Lúc cả nhà còn chưa dậy cô ấy đã xách túi quần áo, bỏ con đấy rồi đi. Tôi gọi điện thì vợ khôn.g n.ghe, nhắn đún.g 1 cái tin:

“Tôi đi làm”

Tôi chả hiểu vợ n.ghĩ gì mà con mới hơn 3 thán.g trời đã xách túi đi làm rồi. Nhìn cảnh con khát sữa, thiếu hơi mẹ khóc suốt n.gày mà xót quá. Tôi xuốn.g nhà trọ cũ thì vợ khôn.g có đến đó thuê, hỏi bao nhiêu n.gười quen khôn.g ai biết vợ ở chỗ nào, xin làm côn.g ty nào nữa. n.gày nào tôi cũn.g đến cổn.g khu côn.g n.ghiệp, n.gồi phục ở đó chỉ mon.g thấy vợ đi làm khôn.g rồi khuyên cô ấy về với con.

Cuối cùn.g tôi cũn.g gặp vợ nhưn.g cô ấy nhất quyết khôn.g về. Tôi đành phải bế cả con từ trên nhà xuốn.g, may ra cô ấy mủi lòn.g mà ra với con một tí. Nhưn.g cô ấy tệ đến mức còn đi với n.gười khác mọi n.gười ạ. Hôm cuối tuần chính mắt tôi nhìn thấy vợ leo lên xe đi với một gã khác vào nhà n.ghỉ mới đau chứ.

Nắn.g tận 41 độ, tôi bế con phục ở cửa nhà n.ghỉ. Gọi bao nhiêu cuộc vợ khôn.g n.ghe, nhắn hàn.g chục cái tin cô ấy khôn.g thèm đáp lại. Con thì khóc n.gằn n.gặt vì nắn.g, tôi nhắn vợ: “Ra cho con bú”

Thì cô ấy mới nhắn lại 1 tin duy nhất: “Tôi uốn.g thuốc cạn sữa rồi, anh bế con về đi”

Tôi đành thua độ gan lì của vợ, thươn.g con quá nên bế nó về. Mẹ nó đã bỏ bố con tôi đi thật rồi, sao có thể loại vợ, loại mẹ nhẫn tâm như thế chứ. Mọi n.gười bảo tôi phải làm gì giờ?

Tâm sự bạn đọc
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment