Chuyện thật như đùa khi chồng bị bắt quả tang với đồng nghiệp trong nhà nghỉ nhờ vợ làm chứng

Bị bắt quả tan.g ‘trao đổi n.ghiệp vụ’ tron.g n.hà n.ghỉ, chồn.g n.hờ vợ làm chứn.g điều kin.h khủn.g khôn.g thể nào n.gờ tới.

Gia đìn.h dù khôn.g hạn.h phúc cũn.g êm ấm n.hưn.g bỗn.g n.hiên tôi trở thàn.h tâm điểm của mọi lời cười chê. Chồn.g tôi tòm tem với nữ cấp dưới tron.g n.hà n.ghỉ và bị chồn.g cô ta bắt quả tan.g. Nực cười hơn, an.h ta còn n.hờ tôi làm chứn.g để khẳn.g địn.h, an.h ta khôn.g còn năn.g lực làm chuyện ấy.




Chồn.g tôi là lãn.h đạo ở một phòn.g n.ho n.hỏ cấp huyện. Chún.g tôi cưới n.hau đã được 15 năm, từ thuở hàn vi khi chồn.g làm côn.g n.hân, vợ dạy học. Hồi đó, hai vợ chồn.g tôi đún.g là "một túp lều tran.h 2 trái tim vàn.g". Chỉ có tìn.h yêu là to lớn, còn tiền của sau đám cưới chỉ đủ mua 2 cái xe đạp cho hai vợ chồn.g đi làm. n.hưn.g hai vợ chồn.g thực sự yêu n.hau, chiều chiều đi làm vất vả chỉ cần bát can.h rau muốn.g, ăn với cà muối cũn.g thấy thỏa mãn.

Chồn.g tôi n.han.h n.hẹn, tháo vát nên sau một thời gian làm côn.g n.hân, an.h ấy đi học đại học tại chức, rồi được đề bạt lên làm xưởn.g trưởn.g, trưởn.g phòn.g côn.g ty. Sau một thời gian, an.h ấy lại n.hờ quan hệ, xin san.g làm phòn.g kế hoạch trên huyện, rồi n.han.h chón.g lên làm trưởn.g phòn.g.

Đươn.g n.hiên, cùn.g với việc thăn.g chức của chồn.g thì kin.h tế của gia đìn.h tôi cũn.g khấm khá dần lên. Chún.g tôi chuyển n.hà lên phố huyện, xây n.hà mới, mua được đồ đạc đắt tiền. Chồn.g tôi cũn.g quần là áo lượt, mua cả ô tô để chạy.

Còn tôi, dù hìn.h thức có tươm tất hơn cũn.g vẫn là cô giáo dạy văn cấp 2, hiền làn.h, chân chất. Tôi sẵn lòn.g làm địa phươn.g vữn.g chắc của chồn.g, chiều chiều có cơm làn.h can.h n.gọt, giườn.g sạch để chồn.g đi làm vất vả về n.hà được n.ghỉ n.gơi.

Nếu nói thật lòn.g, tìn.h cảm của hai vợ chồn.g đã khôn.g được n.hư xưa, chồn.g tôi khôn.g còn kiên n.hẫn n.ghe tôi nói. An.h ấy thườn.g ậm ừ, hoặc hỏi tôi: "Cần bao n.hiêu tiền?", mỗi lần tôi chuyện học hàn.h của con hay nói chuyện cha đau, mẹ ốm. Tuy chuyện chăn gối vẫn diễn ra 1 tuần 1-2 lần n.hưn.g chồn.g tôi chỉ hì hục làm xon.g việc của an.h ta tron.g im lặn.g khiến tôi n.hiều lúc bẽ bàn.g, tủi hổ.

Tôi cũn.g biết chồn.g tôi đã tiến xa còn tôi vẫn dẫm chân tại chỗ nên cũn.g khôn.g đòi hỏi gì hơn. Miễn là an.h ấy còn là chồn.g tôi, chiều chiều về n.hà, ăn cơm, giúp tôi làm trụ cột gia đìn.h. Thậm chí tôi còn chợt n.ghĩ nếu an.h ấy có bồ bên n.goài n.hưn.g che giấu, khôn.g cho tôi biết là được.

n.hưn.g cuộc sốn.g êm ấm giả tạo của tôi đến một n.gày đã phơi bày sự xấu xí kin.h hãi. Một n.gày đan.g ở trườn.g, tôi bỗn.g thấy đồn.g n.ghiệp gọi thất than.h, lôi vào một góc sự độn.g trời: "Chồn.g em dẫn cấp dưới vào n.hà n.ghỉ bị chồn.g n.gười ta bắt quả tan.g, đan.g làm rầm rĩ ở trên thị trấn kia kìa".

Tôi n.hư rơi từ trên tần.g cao xuốn.g đất, tan nát rã rời. Chồn.g tôi khôn.g chỉ bị bắt quả tan.g mà còn bị quay phim, chụp ản.h quần áo xộc xệch tron.g n.hà n.ghỉ với nữ cấp dưới và đưa lên mạn.g xã hội. Sau đó báo chí đã vào cuộc, đăn.g tin, đán.h độn.g cả chín.h quyền địa phươn.g vào cuộc.

Buồn cười n.hất là tôi đọc được chồn.g tôi giải trìn.h với cơ quan và báo chí rằn.g: "Trời nắn.g quá, điều hòa tại phòn.g làm việc hỏn.g nên vào n.hà n.ghỉ trao đổi n.ghiệp vụ với đồn.g n.ghiệp cho mát". Để thuyết phục hơn, chồn.g tôi còn biện bạch "đã bị yếu sin.h lý lâu rồi, chả làm ăn được gì, chẳn.g có hứn.g thú năn.g lực gì mà đi n.goại tìn.h".

Tôi nằm liệt giườn.g, n.ghĩ đến cản.h xấu hổ cùn.g cực khi n.gày mai đối mặt với đồn.g n.ghiệp, phụ huyn.h, học sin.h. Liệu tôi còn mặt mũi để đứn.g trên bục giản.g hay khôn.g. Bất n.gờ chồn.g tôi hổn hển n.hào vào phòn.g, mồm năm miện.g mười nói tôi phải tin an.h ta, thực sự an.h ta chỉ vào n.hà n.ghỉ "trao đổi n.ghiệp vụ".

Mặt dày chưa hết, an.h ta hết năn nỉ tôi phải đứn.g ra khẳn.g địn.h với cơ quan rằn.g: "chồn.g tôi thực sự yếu sin.h lý, khôn.g làm ăn gì, hai vợ chồn.g tôi lâu rồi đã sốn.g với n.hau bằn.g tìn.h cảm, chứ chăn gối lạn.h tan.h". Tôi hết nón.g lại lạn.h, đi từ kin.h n.gạc khó tin đến phẫn uất, tủi n.hục.

Khi thấy tôi còn sữn.g sờ, chồn.g tôi lại đe dọa nếu tôi khôn.g làm vậy, an.h ta mất hết thì sẽ ly hôn tôi, đuổi mẹ con tôi ra khỏi n.hà khôn.g xu dín.h túi. "Lâu nay tôi để cô lại để giữ n.hà chứ tôi chán cô đến tận cổ rồi. Ai thèm loại đàn bà khô khan, tẻ n.hạt n.hư khúc củi" - chồn.g tôi đặt bài n.gửa.

Tôi thật sự quá đau. n.hưn.g sau đó, tôi vẫn viết đơn để trìn.h cho cơ quan chồn.g, khẳn.g địn.h chồn.g tôi bất lực vì tôi còn gia đìn.h phải giữ cho các con và cho chồn.g tôi thêm lý do để lừa mìn.h, dối n.gười một cách trơ trẽn.

n.hưn.g sau này tôi sẽ phải đối mặt thế nào với an.h ta đây? Khôn.g chỉ là việc mất đi tìn.h yêu của chồn.g mà còn khôn.g chịu nổi sự ghê tởm về n.gười chồn.g, sự đổ vỡ về một sự tin tưởn.g, kín.h trọn.g. Và các con tôi cũn.g đã 13-14 tuổi, chún.g sẽ khôn.g tin được câu chuyện phi lý mà chồn.g tôi dựn.g lên. Chún.g sẽ sốn.g thế nào, đối mặt ra sao với bạn bè. Tôi khôn.g biết phải làm gì để giúp các con vượt qua???

Tâm sự bạn đọc

Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment