Các cụ xưa nói câu ở rể như chó chui gầm, đúng với câu chuyện của tôi

Vì phận ở rể, tôi câm nín khi n.ghe được cuộc trò chuyện của n.hà vợ: ‘Ôn.g ta 50 tuổi rồi n.hưn.g giàu có, còn hơn thằn.g chồn.g n.ghèo hèn của con’



- An.h phải cố mà n.goi lên chức phó phòn.g, có thế thì bố mẹ em mới đồn.g ý cho mìn.h lấy n.hau.
- Được rồi, an.h sẽ cố, cái ghế ấy gần n.hư thuộc về an.h rồi còn lo gì nữa. Giám đốc trọn.g dụn.g an.h lắm, em khỏi lo, cứ về nói với bố mẹ đi.

May mắn là 1 thán.g sau đó, tôi được lên chức phó phòn.g thật nên đám cưới được tổ chức luôn tại một n.hà hàn.g san.g trọn.g.

Tôi xuất thân từ tỉn.h lẻ n.hưn.g được cái đẹp trai, có côn.g việc ổn địn.h đan.g trên đà thăn.g tiến, chả thế mà bố mẹ Hân lại đồn.g ý gả em cho tôi. Hân tuy là gái thàn.h phố n.hưn.g n.goại hìn.h chỉ ở mức trun.g bìn.h, cách cư xử của em cũn.g khôn.g mấy khéo léo, em đan.g làm kế toán cho một côn.g ty tư n.hân với mức lươn.g 6 triệu/ thán.g.

Sau đám cưới, tôi chưa có đủ tiền nên đàn.h tặc lưỡi nói với vợ:
- Hay là mìn.h ra n.goài thuê cái phòn.g trọ n.hỏ, em chịu khó 1, 2 năm thôi rồi an.h sẽ mua một căn chun.g cư.

Với cái tín.h đỏn.g đản.h của vợ, n.gay lập tức cô ấy đã phồn.g mồm, trợn má lên bảo:
- Khôn.g đời nào em chịu đi ở trọ đâu. Từ bé em đã được sốn.g sun.g sướn.g rồi, làm sao em chịu được, hôi rìn.h mùi chuột bọ, chưa kể mùa hè thì nón.g bức, mùa đôn.g thì lạn.h.

Vợ tôi đem chuyện nói với bố mẹ thì ôn.g bà cũn.g bảo n.gay:
- Phải đấy, bố mẹ chỉ có mìn.h cái Hân, hai đứa cứ về đây mà ở, sau có tiền dọn ra cũn.g được, đỡ tốn kém một khoản đi thuê n.hà.

Thấy bố mẹ vợ nói thế cũn.g phải, tôi đồn.g ý dọn về ở cùn.g, hàn.g thán.g vẫn đưa cho ôn.g bà một khoản để chi tiêu, gọi là sin.h hoạt phí. Bố mẹ vợ hàn.g n.gày đối xử với tôi rất niềm nở, tự n.hiên n.hư con đẻ tron.g n.hà chứ khôn.g hề có sự xa cách. Biết vậy, nên tôi luôn cố gắn.g chiều lòn.g ôn.g bà và vợ hết mức có thể.

Côn.g việc của tôi đan.g trên đà phát triển, có cơ hội được n.gồi lên chức cao hơn, ấy thế mà cách đây mấy thán.g do sơ suất tôi lại làm hỏn.g một hợp đồn.g khá quan trọn.g. Cũn.g vì chuyện này mà sếp n.hìn tôi bằn.g một án.h mắt khác, khắt khe hơn và khôn.g còn trọn.g dụn.g n.hư trước nữa.

Thấy tôi bị tuột mất chức trưởn.g phòn.g, nai lưn.g ra làm mãi mà vẫn chỉ được hơn 10 triệu 1 thán.g, cả n.hà vợ thay đổi sắc mặt luôn. Mấy lần tron.g bữa cơm, tôi phải muối mặt khi cả vợ và bố mẹ cô ấy hùa vào để “dạy” mìn.h:
- Con phải chịu khó mà luồn cúi, cần biếu xén gì thì cứ phon.g bì là n.han.h n.hất, may ra mới có cơ hội n.góc đầu lên được.
- Mỗi chỗ một khác bố ơi, côn.g ty con khôn.g có chuyện đút lót thế đâu, mà tín.h con cũn.g khôn.g thích mấy cái trò này.
- An.h đún.g là cứn.g đầu, cứn.g cổ, cứ mãi thế thì chỉ làm n.hân viên quèn thôi. An.h n.hìn lại đi, lươn.g an.h có nuôi nổi em khôn.g? Sau này em sin.h con, phải n.ghỉ làm thì lấy gì mà sốn.g? – Vợ tôi nói chen vào, mặt đỏ lên vì tức giận.

Tôi khôn.g dám nói lại vợ trước mặt bố mẹ cô ấy vì dù gì mìn.h cũn.g đan.g ở rể, có gì cũn.g phải đợi tới khi có riên.g hai vợ chồn.g ở tron.g phòn.g mới dám giãi bày.

Tìn.h hìn.h khôn.g khí tron.g gia đìn.h tôi n.gày càn.g căn.g thẳn.g hơn khi côn ty có đợt cắt giảm biên chế và hạ lươn.g n.hân viên. Sau đợt ấy, lươn.g tôi cũn.g bị giảm đi đôi chút, vợ khó chịu ra mặt. Cả tuần liền, hai vợ chồn.g chẳn.g nói n.gọt n.gào với n.hau được một câu.

Gần đây, tôi thấy vợ thay đổi, ăn mặc đẹp, tran.g điểm lộn.g lẫy mỗi khi ra đườn.g, đốn.g túi hàn.g hiệu cứ lũ lượt được vợ man.g về n.hà. Trước đây, chỉ thi thoản.g vợ tôi mới dám mua vì khôn.g n.hiều tiền, vậy mà chẳn.g hiểu bây giờ cô ấy lấy ở đâu ra. Tôi có hỏi thì vợ bảo:
- Em mới được thưởn.g nên có tiền mua, còn mấy cái kia là bạn bè, đồn.g n.ghiệp mua tặn.g n.hân dịp sin.h n.hật.

Côn.g việc khó khăn, tôi ôm thêm một đốn.g việc ở n.goài về n.hà làm để mon.g kiếm thêm tiền cho vợ sốn.g dư giả thoải mái. Cố gắn.g là vậy n.hưn.g một tối, sau khi đi ăn cùn.g đồn.g n.ghiệp về muộn tôi đã phải câm nín khi n.ghe được n.hữn.g lời n.hỏ to tron.g cuộc nói chuyện của ba n.gười n.hà vợ ở phòn.g khách:
- Thế nào rồi hả con?
- Mọi chuyện đan.g tiến triển tốt lắm bố ạ. Mấy túi hàn.g hiệu với quà cáp con man.g về cho bố mẹ cũn.g là an.h ấy mua tặn.g cả đấy.
- Thằn.g đấy được đó?
- Vân.g, an.h ấy là đối tác mấy lần tới côn.g ty gặp sếp con, qua một đời vợ rồi n.hưn.g còn phon.g độ lắm. An.h ấy gần 50 bố mẹ ạ.
- Hả gần 50 á? Già quá, gần bằn.g tuổi bố mẹ rồi còn đâu.

Bố vợ tôi vừa thốt lên thì mẹ vợ liền xua tay:
- Ôn.g thì biết cái gì, n.goài 50 cũn.g chả sao, miễn lắm tiền, chiều chuộn.g con gái mìn.h là được. Con xem, nếu tiến tới được thì bỏ quách cái thằn.g chồn.g n.ghèo hèn kia đi, chưa con cái nên khôn.g vướn.g bận gì. Con lấy ôn.g kia thì có khi n.hà mìn.h lại đổi đời ấy chứ.

Tôi sữn.g n.gười khi biết được sự thật kin.h tởm ấy. Hóa ra, bấy lâu nay vợ tôi thay đổi là để mồi chài một n.gười đàn ôn.g khác đán.g tuổi bố mẹ mìn.h. Sẵn có tí men tron.g n.gười, tôi n.hư nổi điên lên xôn.g thẳn.g vào n.hà:
- Khôn.g n.gờ mọi n.gười cũn.g chỉ vì tiền.

Vợ tôi khôn.g n.hữn.g khôn.g hối lỗi mà còn gân cổ lên bảo:;
- An.h khôn.g kiếm ra tiền nuôi vợ con thì có quyền gì mà trách cứ tôi.
- Cô im đi.

Tôi đưa tay tát vợ một cái thì cả bố mẹ vợ đều lao vào mắn.g chửi tôi khôn.g tiếc lời:
- Đồ vũ phu, lại dám đán.h con gái tôi à? Cút ra khỏi n.hà tôi n.gay.
- Được thôi, con cũn.g chẳn.g còn gì mà lưu luyến thứ vợ lẳn.g lơ này nữa.

Tức quá, tôi lên phòn.g lấy hết quần áo cho vào valirồi bỏ đi luôn tron.g đêm ấy. Vậy là bao côn.g sức tôi bỏ ra cho cái gia đìn.h này đều đổ xuốn.g sôn.g, xuốn.g bể. Thảo nào tôi muốn có con n.hưn.g vợ một mực khôn.g đồn.g ý là để ly hôn với tôi cho đỡ bị ràn.g buộc. Lữn.g thữn.g bước đi n.goài đườn.g, tôi chẳn.g biết phải đi đâu, về đâu và bắt đầu làm lại mọi thứ n.hư thế nào nữa. Có lẽ n.gay từ đầu tôi đã sai khi quyết địn.h ở rể n.hà vợ và lấy một cô vợ khôn.g môn đăn.g hộ đối.

n.guồn webtretho
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment