n.gày trước yêu xa, sao vợ tron.g mắt tôi lại đẹp đến thế. Xin thề là ở thời điểm ấy tron.g mắt tôi, khôn.g có n.gười phụ nữ nào qua được vợ tôi bây giờ. Về n.goại hình cũn.g như tài ăn nói, cách diện tran.g phục nữa. Tôi còn tự nhủ: “Cô ấy có mắt thẩm mỹ như vậy, chắc hẳn phải là n.gười gọn gàn.g, sạch sẽ, biết vun vén cho chồn.g con lắm”.
Nhữn.g lần chún.g tôi hẹn hò, cô ấy luôn giữ đún.g chuẩn mực của n.gười phụ nữ đề cao “côn.g, dun.g, n.gôn, hạnh”. Tôi chắc mẩm: “Số mình hên lắm mới có được cô ấy, phải cưới nhanh thôi khôn.g thằn.g khác nẫn.g tay trên thì chết”.
Sau đám cưới, tôi vẫn luôn nuôi mộn.g về một n.gười vợ đảm như thế. Cho đến hiện tại, được ăn cùn.g mâm, sốn.g chung nhà, n.gủ cùn.g giườn.g với vợ thì hình tượn.g của cô ấy đã vỡ nát tron.g lòn.g tôi. Quả thật, vợ tôi chính là “đệ nhất ở bẩn”.
Các ôn.g ạ, vợ tôi mâu thuẫn vô cùn.g, mồm lúc nào cũn.g nói “em ghét n.gười luộm thuộm, bừa bộn” nhưn.g chính bản thân cô ấy thì chưa bảo giờ thấy rửa bát n.gay sau khi ăn xon.g, giặt quần áo sau khi thay. Cái gì cũn.g phải gom đốn.g, bát n.gâm qua đêm, thậm chí có cái nồi còn để quên thức ăn lâu n.gày bốc mùi khắp nhà.
Tôi sợ quá, tối qua đi gặp bạn thời đại học nên hơi quá chén. Về đến nhà tôi lao vào giườn.g luôn. Đêm tôi nôn sán.g ra vợ cũn.g khôn.g dọn, để n.guyên bãi chiến trườn.g như vậy mà bước qua. Tôi mắt nhắm mắt mở mới bị trơn n.gã són.g xoài trên sàn nhà.
Chạy vào tắm, được phen hú vía khi vợ để n.gay miến.g băn.g vệ sinh “nhuốm máu” trên chậu rửa mặt. Tôi được phen nôn thốc nôn tháo, rón rén dùn.g tay vứt thứ của nợ ấy đi. Lúc này là đã điên part 1 rồi các đồn.g chí nhé.
Xon.g, quay vào dọn bãi nôn, cho quần áo vào máy giặt, lau nhà, rửa bát… đún.g là mệt hoa mắt luôn. Đói quá tôi vét vội bát cơm n.guội, mở tủ lạnh chẳn.g còn đồ gì ăn nên tôi úp vội bát mì tôm. Tìm nồi, n.gó xuốn.g thấy mùi hôi thối nặn.g quá, tôi tưởn.g có chuột chết ở tron.g. Nhưn.g lại lôi lên được nồi thịt có ròi ở tron.g vì để quá lâu.
Tôi được dịp nôn hết nước hết cái tron.g dạ dày. Điên part 2, gọi vợ về n.gay lập tức.
Cô ấy về, chẳn.g lẽ tôi lại úp cả cái nồi vào mặt cho biết. Tôi giận tím n.gười, còn vợ thản nhiên như khôn.g, còn bảo: “Úi zời, anh làm như cháy nhà. Có nồi thịt để quên thôi mà hét toán.g lên”. Tôi cay đắn.g n.gậm cục tức vào tron.g, nên làm gì với bà vợ này đây.
Tôi phát hiện ra đó là bản chất thật của vợ mình, chẳn.g qua giờ mới có dịp được thể hiện ra. Tôi muốn có vợ thì nên làm quen với phon.g cách sốn.g bẩn này à các ôn.g?
Tâm sự bạn đọc
Facebook Comment