Lúc chưa biết xoay sở tìm việc gì thì chị chủ n.hà trọ bảo Tuấn có đi ship hàn.g cho chị khôn.g vì chị vừa bán ở cửa hàn.g vừa bán hàn.g online. (Ản.h min.h họa)
Vì lực học bìn.h thườn.g, n.hà cũn.g n.ghèo nên tốt n.ghiệp cấp 3 Tuấn quyết địn.h đi làm chứ khôn.g có ý địn.h học tiếp lên nữa. Làm thuê mấy năm ở quê cho xườn.g mộc cũn.g chẳn.g kiếm được là bao, năm 22 tuổi Tuấn theo mấy chú trun.g tuổi lên thàn.h phố làm phụ hồ để kiếm tiền gửi về cho gia đìn.h.
n.hưn.g vì sức khỏe yếu nên mới làm được dăm bữa thì Tuấn đã lăn ra ốm. Tiền côn.g khôn.g đủ tiền thuốc. Lúc chưa biết xoay sở tìm việc gì thì chị chủ n.hà trọ bảo Tuấn có đi ship hàn.g cho chị khôn.g vì chị vừa bán ở cửa hàn.g vừa bán hàn.g online.
“Côn.g việc ship hàn.g khôn.g quá vất vả, xe thì chị cho mượn rồi, chị lại n.hiều khách nên em yên tâm n.gày kiếm trăm rưỡi khôn.g khó khăn gì cả. Chị thươn.g mày nên mới bảo chứ còn đầy đứa chỉ đợi chị gọi điện là chún.g nó chạy đi n.gay”. Lúc đầu Tuấn cũn.g hơi n.gần n.gần n.gừ vì mìn.h chưa thạo đườn.g, sợ hỏn.g việc của chị n.hưn.g vì thươn.g thằn.g bé cũn.g vì hoàn cản.h nên chị chủ n.hà mấy n.gày đầu cho một bạn ship khác đi cùn.g chỉ đườn.g cho Tuấn.
Cũn.g được cái n.han.h n.hẹn, n.hớ đườn.g n.han.h nên chỉ một tuần là cậu thôn.g n.hữn.g tuyến phố chín.h mà chị chủ n.hà thườn.g xuyên có khách rồi. May gặp được chị chủ tốt bụn.g chứ khôn.g một thằn.g trai quê lần đầu lên thàn.h phố n.hư Tuấn chắc là chỉ có nước ra đứn.g đườn.g chết đói.
Làm được một thán.g thì Tuấn n.hận lươn.g, n.gày cầm đồn.g tiền côn.g mà cậu mừn.g rơi nước mắt. Vội vàn.g giữ lại một ít tiền sin.h hoạt tron.g thán.g, Tuấn gửi n.gay về cho bố mẹ ở quê. Dạo ấy cửa hàn.g của chị chủ có một chị khách tầm 27, 28 ăn mặc rất sàn.h điệu lui tới. Chị ấy mua một lúc 2 đôi giày và 2 cái túi ở cửa hàn.g và bảo có mẫu mới về ưn.g thì chị sẽ mua thêm.
Biết là khách hàn.g tiềm năn.g nên chị chủ niềm nở với chị này lắm. Lúc chị ấy ra tới cửa thì cũn.g là lúc Tuấn ship hàn.g về, chị ấy n.hìn cậu một lượt từ đầu đến chân rồi nở một nụ cười rất tươi cứ n.hư thể hai n.gười quen n.hau rồi vậy, khiến chàn.g trai quê bẽn lẽn gượn.g gạo dựn.g xe đi vào tron.g.
Lúc về chị chủ quán n.hìn Tuấn trêu: “Bà ấy thích mày hay sao ấy, cái mắt bà ấy n.hìn mày kìa”. “Chị cứ đùa lin.h tin.h, n.gười ta n.hư thế ai lại thích em cơ chứ”. Rồi chuyện cũn.g qua đi khôn.g ai n.hắc tới nữa, cho tới một tuần sau đó khi chị gái kia đặt đơn hàn.g là 2 cái áo mới về.
Chị chủ khôn.g địn.h bảo Tuấn đi ship hàn.g vì cậu đan.g cảm n.hưn.g mà lúc đó chẳn.g còn ai nữa. 2 ship kia cũn.g đã đi hết rồi, Tuấn đàn.h dậy mặc đồ vào đi cho chị chủ vì chị kia muốn lấy hàn.g n.gay chiều đó.
Đến cái địa chỉ ghi tron.g sổ, Tuấn gọi điện cho n.gười n.hận hàn.g. Giọn.g n.gười phụ nữ cất lên: “Cổn.g và cửa khôn.g khóa đâu, em man.g vào tron.g này cho chị, chị đan.g bận chút khôn.g ra được”. Thấy yêu cầu của n.gười n.hận hàn.g hơi là lạ, bìn.h thườn.g làm gì họ cho ship vào n.hà thế đâu, n.hưn.g n.gười đã hơi mệt nên Tuấn mở cổn.g bước vào giao n.han.h còn về n.hà nằm.
Bước vào tron.g n.hà, căn n.hà khá rộn.g, đồ đạc tiện n.ghi n.hưn.g lại chẳn.g thấy chủ n.hà đâu. Tuấn lại gọi điện, giọn.g n.gười phụ nữ lại cất lên: “Chị đan.g tron.g phòn.g tắm, em đợi chị chút n.hé”. Tuấn n.gồi đợi 15 phút vẫn khôn.g thấy gì, n.gười an.h lúc này đã nón.g bừn.g bừn.g lên cơn sốt. Sốt ruột Tuấn cầm điện thoại địn.h gọi thì thấy n.gười phụ nữ đó bước ra, trên n.gười quấn độc chiếc khăn tắm.
“Em man.g đồ đến cho chị rồi à, xin lỗi để em phải đợi lâu”. “Chị cho em xin tiền theo đơn để em về, em hơi mệt”. Thấy mặt Tuấn đỏ bừn.g chị gái n.han.h tay sờ lên trán an.h: “Chết rồi, em sốt rồi cao rồi. n.gồi lại đây chị lấy n.hiệt độ đo xem thế nào, phải uốn.g hạ sốt chứ, ra đườn.g thế này thì n.guy hiểm lắm”.
Lúc đấy thì mắt Tuấn hoa lên rồi, n.gười an.h nón.g bừn.g, chân tay bải hoải. Chị ấy đặt an.h nằm dài ra ghế, an.h chẳn.g còn sức để n.hấc chân lên được nữa. Từ bé đến giờ an.h mới bị trận sốt cao n.hư thế. Rồi sau đó Tuấn mê man an.h khôn.g biết chuyện gì diễn ra xun.g quan.h nữa.
Nửa đêm tỉn.h dậy mới giật mìn.h hốt hoản.g khi thấy mìn.h đan.g nằm tron.g một chiếc phòn.g lạ, trên n.gười khôn.g quần áo được đắp một chiếc chăn mỏn.g n.gan.g bụn.g: “Em tỉn.h dậy rồi đấy à”? “Chị, chị làm gì tôi thế này? Chị phải có trách n.hiệm với hàn.h độn.g của mìn.h đấy”. Tuấn hốt hoản.g mặc lại quần áo rồi lao ra khỏi căn n.hà có n.gười phụ nữ kin.h khủn.g đó. Vậy là an.h đã bị chị ta cướp mất đời trai rồi sao, trời ơi.
Sán.g hôm sau chị chủ n.hà gõ cửa phòn.g Tuấn: “Cậu em trôn.g n.gô n.ghê thế mà ghê n.hỉ, làm cách nào mà cưa đổ bà Quỳn.h thế. Em có biết bà ấy giàu cỡ nào khôn.g, già chút n.hưn.g vẫn chưa tới 30 mà, bà ấy đan.g đợi em n.goài cửa hàn.g n.hà chị kia kìa, bảo muốn gặp em để xin lỗi”.
Hóa ra là Quỳn.h kết Tuấn n.gay cái lần gặp đầu tiên vì trôn.g cậu giốn.g y bạn trai đã mất 5 năm trước vì tai nạn của chị ấy. Sau mấy thán.g qua lại đi chơi với n.hau, dần dần Tuấn cũn.g mạn.h dạn hơn, biết tìn.h cảm của Quỳn.h là chân thật an.h đã quyết địn.h n.hận lời yêu của cô gái hơn mìn.h tới 6 tuổi. Giờ thì họ đã sắp làm đám cưới, lúc này vợ sắp cưới mới thàn.h thật khai rằn.g hôm đó cô chưa làm gì tới Tuấn cả, chỉ là an.h bị sốt nên cô đã cởi bỏ hết quần áo trên n.gười an.h ra thôi. Tuấn n.gớ n.gười, khôn.g n.gờ sau cái lần đi ship hàn.g tưởn.g bị cướp mất đời trai Tuấn lại được đổi đời một cách khôn.g thể n.gờ n.hư thế.
Tâm sự Bạn đọc
Facebook Comment