Đời “c.huột sa c.hĩn.h gạo” n.hờ một đêm đi “n.gủ lan.g” ở n.hà em kết n.ghĩa
n.ghèo là một cái tội, xấu lại càn.g là tội nặn.g hơn. Hai cái tội cùn.g son.g hàn.h, hỏi sao mà an.h khôn.g bị ế". – Hải cười rồi bất n.gờ...
Hải vừa n.ghèo vừa xấu n.hưn.g được cái tốt tín.h khủn.g khiếp, hay giúp đỡ n.gười khác. c.hẳn.g vì thế mà đi làm bao lâu, vẫn khôn.g lấy một đồn.g vốn lận lưn.g, n.ghèo vẫn cứ hoàn n.ghèo mãi. Và cái kết là c.hẳn.g có cô gái thèm để ý đến Hải. n.hưn.g bù lại Hải lại rất được mọi n.gười quý mến, yêu thươn.g và nể phục.
Cũn.g c.hín.h vì cái tín.h hay giúp đỡ n.gười khác của mìn.h mà một lần nọ, n.hờ cứu Vy, bị hai kẻ xấu cướp đồ, Hải đã được Vy n.hận làm an.h em kết n.ghĩa. n.hà Vy rất giàu có nên khi n.hận lời làm an.h em với Vy, Hải đã rất n.gại. Hải sợ bị man.g tiến.g lợi dụn.g Vy n.hà giàu mà tiến tới. n.hưn.g mặc ai nói, Vy vẫn quyết tâm n.hận làm an.h em với Hải.
Cuộc sốn.g của Hải sau khi gặp Vy thay đổi khá n.hiều. Vy đã giới thiệu c.ho Hải một côn.g việc mới. Biết tín.h Hải khôn.g thíc.h n.hờ vả nên Vy đã khéo léo n.hờ n.gười sắp xếp để Hải được phỏn.g vấn cùn.g n.hiều n.gười khác. Tuy có n.hiều tiến.g xì xào về c.huyện này n.hưn.g sau khi vào côn.g ty làm việc, Hải đã c.hứn.g thực năn.g lực của mìn.h nên dần dà, n.hữn.g lời bàn tán đó cũn.g c.hẳn.g còn nữa. Tìn.h cảm của Vy và Hải cũn.g khá tốt. Vy c.hưa có n.gười yêu n.hưn.g Hải cũn.g biết rõ, n.gười n.hư Hải khôn.g thể nào xứn.g đán.g với Vy nên c.hưa bao giờ tron.g tâm trí Hải có ý n.ghĩ sẽ đi xa hơn với Vy. n.hưn.g c.huyện đời luôn bất biến, c.hẳn.g ai có thể nói trước được điều gì.
Hải ở cùn.g một cậu bạn thân. n.hưn.g tối đó thế nào mà cậu bạn thân của Hải lại cao hứn.g đưa bạn gái về phòn.g c.hơi. Có lẽ cô bạn gái ấy khôn.g có ý địn.h n.gủ lại đó đâu n.hưn.g tín.h Hải hay n.gại n.gùn.g, về n.hà thấy cản.h đó liền quay xe máy đi và khôn.g quên n.hắn lại cái tin “Tối nay tao khôn.g về n.hé!”. Cũn.g thật lạ, một n.gười tâm lý, sốn.g tìn.h cảm n.hư Hải mà lại ế vợ, lẽ nào c.hỉ vì hai c.hữ “xấu” và “n.ghèo” ư? Rồi đột n.hiên Hải cảm thấy c.hán nản và buồn c.ho phận mìn.h khủn.g khiếp. Vốn khôn.g giỏi uốn.g rượu, vậy mà Hải vẫn liều mìn.h đi vào quán rượu và gọi tới hai c.hai.
Tưởn.g thế nào c.hứ vừa được có vài c.hén, Hải đã n.gất n.gưởn.g. Đún.g lúc ấy thì Vy gọi điện tới:
- Đún.g là em gái tốt, qua đây uốn.g vài c.hén với an.h đi. – Hải lè n.hè
c.hừn.g 30 phút sau thì Vy đã có mặt để hộ tốn.g Hải về n.hà. n.hưn.g khổ nỗi Hải say quá rồi, Vy kêu Hải đưa địa c.hỉ n.hà để Vy đưa Hải về thì Hải gào lên:
- Đêm nay bị đuổi, phải đi n.gủ lan.g đây. Cô có c.ho an.h tá túc khôn.g?
Ơ tưởn.g nói đùa mà hóa lại thàn.h thật. Vy n.gay lập tức n.hằm thẳn.g hướn.g n.hà mìn.h mà đi về.
Bước c.hân vào n.hà Vy, Hải cười hô hố:
- Ớ, thế là đi n.gủ lan.g thật này. Vui quá, thíc.h quá, lần đầu tiên được đi n.gủ lan.g…
Rồi có vẻ n.gười say thườn.g hay tâm sự thật. Vy đỡ được Hải nằm xuốn.g giườn.g thì Hải ôm c.hặt lấy Vy:
- n.ghèo là một cái tội, xấu lại càn.g là tội nặn.g hơn. Hai cái tội cùn.g son.g hàn.h, hỏi saomà an.h khôn.g bị ế. – Hải cười rồi bất n.gờ…
- An.h… An.h… Thật ra thì an.h mê cô lắm. n.hưn.g lại có tới hai cái tội nặn.g kia nên an.h c.hẳn.g dám…
Vừa dứt lời thì Hải lăn đùn.g ra giườn.g và miện.g vẫn khôn.g n.gừn.g lảm n.hảm:
- Bao giờ an.h mới giàu để cưới được em…
Hải khôn.g biết rằn.g n.hữn.g hàn.h độn.g tron.g cơn say đó của Hải lại nói đún.g nỗi lòn.g Vy. Thật ra Vy đã quý Hải n.gay từ lần đầu tiên gặp gỡ n.hưn.g Hải với Vy luôn giữ đún.g vị trí, c.hừn.g mực nên Vy c.hẳn.g dám nói thật lòn.g mìn.h. n.hìn Hải, bỗn.g dưn.g nước mắt Vy rơi…
Nắn.g sớm đán.h thức Hải. n.hìn căn phòn.g lạ hoắc, Hải giật mìn.h. Đún.g lúc ấy thì Vy bước vào, n.hìn Hải cười tủm tỉm:
- Hôm qua an.h làm n.hiều c.huyện bậy bạ với em lắm đấy biết khôn.g?
Thôi c.hết tôi rồi, đã đi “n.gủ lan.g” còn làm c.huyện bậy bạ – Hải thầm n.ghĩ. Rồi quay lại n.hìn Vy, Hải lý n.hí câu xin lỗi.
- An.h tưởn.g một câu xin lỗi là xon.g ư? An.h phải có trác.h n.hiệm với cuộc đời em đấy! – Vy tỏ vẻ n.ghiêm trọn.g
- c.hịu trác.h n.hiệm. An.h… An.h… khôn.g thể nào… An.h đã làm n.hữn.g gì… An.h… Ôi mẹ ơi… – Hải tối sầm mặt lại, n.gượn.g n.gịu…
- An.h đã nói an.h yêu em và rồi an.h còn… – Vy bất n.gờ bật khóc
Mặt Hải tái mét. Ôi thần lin.h ơi, tên men kia hại Hải thê thảm quá!
- An.h… n.hưn.g an.h n.ghèo, an.h xấu… An.h… – Hải lắp bắp
- c.hỉ cần an.h yêu em là đủ…
Môi Hải khôn.g kịp mở ra vì một nụ hôn n.gọt n.gào của Vy đã đáp xuốn.g. Cả hai n.han.h c.hón.g cuốn lấy n.hau. Đám cưới của cả hai được tổ c.hức n.gay sau đó. Ai n.hìn Hải cũn.g nói Hải tốt số, “c.huột sa c.hĩn.h gạo” tha hồ mà hưởn.g phước. Còn Hải, Hải khôn.g n.ghĩ đó là sự may mắn, mà nó c.hín.h là kết quả mà sự c.hân thàn.h man.g lại.
Theo xaluan
Home
Tâm sự tình yêu
Tam-su-tinh-yeu
Lại thêm một câu chuyện thần thoại thời @ “chuột sa chĩnh gạo” nhờ một đêm đi “ngủ lang”
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Facebook Comment