Bài viết của Cô giáo Nguyễn Thị Minh Trâm chía sẻ: ‘Tôi chưa bao giờ thấy văn hoá sư phạm nó tồi như bây giờ’

Tôi muốn nói với các vị phụ huynh : tất cả những gì hôm nay các vị làm. , nó sẽ giống như con dao hai lưỡi . Sẽ có ngày nó quay lại đaam trúng tim các vị. Đó chính là thảm họa cho các gia đình con chửi cha , vợ chửi chồng , anh em đâm chém nhau đó , không phải chuyện nhỏ .Đó chính là hậu quả tất yếu cho những kẻ sống không biết đúng sai ,tốt xấu .Đó chính là báo ứng là đền bù từ luật nhân quả .



Cô giáo Nguyễn Thị Minh Trâm chia sẻ:

Tôi không định viết về vấn đề này , nhưng mỗi ngày phải nhìn , phải nghe , phải thấy những hỷ nộ ái ố của những người làm cha làm mẹ trong việc nuôi dạy con cái mình khiến tôi lại viết …trong tư thế hoàn toàn bị động nên rất mong cộng đồng chia sẻ.

Tôi làm cô giáo trước khi làm mẹ. Tôi yêu con hơn chính bản thân mình . Con là tình yêu là máu thịt của tôi nên tôi toàn tâm toàn ý chăm cho con . Từ khi con còn trong bụng đến khi con ra đời chập chững những bước đầu tiên …rồi những miếng ăn đầu tiên, câu gọi mẹ đầu tiên , cầm tay con viết nét chữ đầu tiên , dắt con đến trường buổi đầu tiên , đưa con đi thi qua các kỳ thi vào đại học , tốt nghiệp đại học . Cầm tay con giao cho người đàn ông lạ để bước vào cuộc đời mới sang trang …Tất cả tôi đều tự làm hết bởi rất yêu con.


Tôi nghĩ mọi ông bố bà mẹ trên thế gian này đều yêu con giống như tôi …

Vì yêu con nên sợ con vấp ngã mà không ngừng dạy bảo chỉ là mỗi nhà mỗi hoàn cảnh khác nhau nên sẽ dạy các con khác nhau nhưng chúng ta có cùng chung một chuẩn mực đạo Đức xã hội nên tôi tin chúng ta sẽ có tiếng nói chung .Xã hội thay đổi theo chiều hướng tiến bộ không có gì bàn cãi .

Thời tôi còn nhỏ đi học , cô dạy không lấy tiền . Trời nắng pha nước chanh cho uống . Con đói luộc khoai bắp cho ăn …. nói tóm lại hình ảnh thầy cô trong tôi luôn sáng rạng ngời nên tôi yêu thầy cô của mình mà theo nghề sư phạm . 37 năm sống chết với nghề , những đảo điên của xã hội thay đổi đã làm tôi thay đổi . Những chuẩn mực đạo Đức mà bấy lâu nay tôi trân quý vì đã học được từ các thầy cô bây giờ đã biến mất trong cuộc sống của các con tôi . Đi học mà muốn học thêm phải có tiền . Con muốn được quan tâm cũng …tiền . Tiền phải chi ở mọi nơi mọi lúc , đó như chuyện đương nhiên .

Có một lần ( câu chuyện năm 2010 ) tôi đi dạy về sau 14 tiết lên lớp , con rụt rè đưa cho tôi thư mời của thầy chủ nhiệm . Tôi đang nằm mệt mỏi vùng dậy hỏi con: con làm gì mà bị thầy mời ? Con không nói dù tôi hỏi nhiều lần . Do quá mệt nên tôi ngủ thiếp.

Qua sáng mai , đúng hẹn tôi vào trường gặp thầy . Là đồng nghiệp anh cảnh báo với tôi : cô cho người nhà đưa và đón cháu khi đi học về . Tôi có giờ ở trường không nhiều nên sợ bọn trẻ manh động mệt con mình …

Rồi anh đưa cho tôi xem một clip một bầy con gái dồn con tôi vào cuối lớp …ƌáпɦ. Con bé nhà tôi chỉ dồn ƌáпɦ một đúa chảy máu đầu khi giám thị đến và giải tán vụ ƌáпɦ lộn .

Người tôi run bắn . Tim tôi như ngừng dập mà không thể bỏ giờ dạy vì 5 tiết liên tục , học sinh sẽ ra trắng sân trường . Tôi cám ơn anh và đến trường tiếp tục công việc của mình .nhưng đầu óc thì quay cuồng .

Hôm ấy con sợ mẹ không ăn cơm vào phòng đắp chăn ngủ. Tôi để cháu ngủ và cũng không gọi cháu dậy đi học thêm . Chiều đó đi dạy về ,tôi rủ cháu đi bơi , đi ăn bên ngoài , đi ăn kem và nói chuyện .

Câu chuyện của hai mẹ con từ từ hé mở …ƌáпɦ nhau chỉ vì cả lớp đòi đổi thầy dạy Toán mà con thì không đồng tình ….nói qua nói lại cô dạy GDCD thu điện thoại …đòi không được , dồn nhiều chuyện …ƌáпɦ vì có cô đồng tình ( bằng thái độ không ưa chứ không nói )

Mọi khi con sai tôi gào lên là ɱắпɡ nhưng lần này tôi im lặng .

Tôi hỏi con: Mẹ có cần thuê người đưa đón con không ?

Con trả lời: Không cần đâu mẹ .

Tôi dặn con: Từ nay về sau ở trường có chuyện gì đều phải nói mẹ biết

Con: dạ .

Một hôm con nói mẹ: Cô thu điện thoại của con không trả .

Tôi vào làm việc gặp thầy hiệu trưởng cũng quyết giữ điện thoại đến cuối năm thế là vụ việc bụng ra tôi kiện từ PGD đến Sở GD chỉ vì mỗi cái điện thoại con tôi mang theo khi mẹ vắng nhà . Sự việc đẩy lên cao trào khi HT yêu cầu họp PHHS vì vụ cái điện thoại …lập một biên bản nêu ý kiến không đồng ý cho con mang theo điện thoại . Lớp có 45 HS thì 40 PHHS đồng ý ký biên bản . Đóng quỹ PHHS 200K /1 cháu cũng 40 PHHS ký 5 PH không ký là 5 giáo viên chúng tôi .

Tất cả những oái oăm đó không phải là vấn đề mà vấn đề là : nội bộ trường chia bè chia phái đốn triệt nhau lôi bọn trẻ con vào việc đánh giá việc dạy của các thầy cô trên lớp . Con về kể mẹ nghe hào hứng . Tôi nghe xong nhìn con và hỏi : Nếu việc nhận xét đánh giá đó diễn ra với mẹ con có vui không? Con im lặng nhìn tôi lắc đầu , mẹ con tôi bàn về việc làm đê tiện đó của BGH nơi con học .

Quay lại vấn đề . Tôi chưa bao giờ thấy văn hoá sư phạm nó tồi như bây giờ ( tôi sẽ bàn ở một bài viết khác ) và cũng chưa bao giờ ,tôi thấy cái tình người nó bựa như bây giờ . Cái mà người ta cứ ra rả đề cao la đạo Đức cách mạng , la đạo Đức HCM nó chẳng giúp gì cho sự hình thành nhân cách con em chúng ta .

Rất nhiều phụ huynh chỉ vì mong con mình được ưu ái mà làm những điều trái với các chuẩn mực đạo Đức lương thiện , họ cứ cho là đúng để đúng dưỡng con mình trong sự nhiễu nhương của thời cuộc .

Họ hưởng ứng , phản đối không phân biệt đúng sai chỉ cần con họ được quan tâm là họ thích mà không nghĩ hậu quả lâu dài .

Chuyện này không lạ khi bọn trẻ thể hiện bản năng của chúng : học từ trường bằng ngôn ngữ không lời quay lại chửi cha mắng mẹ đánh thầy cô .

Thuyền không đắm vì lỗ thủng lớn mà đắm vì những lỗ mọt nhỏ .

Tôi nuôi dạy các con mình từ nền nếp gia đình của mình . Trường học là nơi tham khảo . Cho tham gia sinh hoạt đoàn đội càng nhiều càng lười việc nhà , càng lắm mưu mô nhiều thủ đoạn ., hỗn láo u mê không phân biệt được đúng sai trong các tiêu cực xã hội . Tôi không cho con tham gia bất cứ một cuộc thăm dò ý kiến nào . Chỉ đạo từ đầu cho đến ngày các cháu tốt nghiệp đại học .

Nhìn lại vấn đề của cô giáo Tuất .

Tôi muốn nói với các vị phụ huynh : tất cả những gì hôm nay các vị làm. , nó sẽ giống như con dao hai lưỡi . Sẽ có ngày nó quay lại đaam trúng tim các vị. Đó chính là thảm họa cho các gia đình con chửi cha , vợ chửi chồng , anh em đâm chém nhau đó , không phải chuyện nhỏ .Đó chính là hậu quả tất yếu cho những kẻ sống không biết đúng sai ,tốt xấu .Đó chính là báo ứng là đền bù từ luật nhân quả .

Khó khăn nào cũng qua , cô Tuất hay những người như cô Tuất rồi cũng đi qua những khúc quanh này nhưng các vị phụ huynh af những điên đảo dối trá các vị dạy con em mình làm thì hậu quả khôn lường .

Chính trong thời điểm mà chúng ta đang sống những lý tưởng những chuẩn mực đạo Đức hầu lốn đang trộn vào nhau như một nồi cháo heo thiu thối . Mỗi cá nhân , mỗi gia đình phải tự điều chỉnh cho phù hợp đạo Đức xã hội thuần tuý ,đừng vì những lý tưởng cao siêu mà lọt hố .Con đường phía trước cho mọi người mọi gia đình là hãy lựa chọn để sống đời tử tế . Ngoài kia ai muốn cứ đi để đến , còn mình hãy làm những việc để con cháu chúng ta sống bình yên lương thiện . Ai rồi cũng về cõi Vĩnh hằng , đến không mang gì và khi đi cũng thế . Đừng điên đảo xảo trá điêu ngoa mà không có đường về.

Bài viết của tôi không dành cho những người có đạo Đức cách mạng

Xin miễn luận bàn . Chỉ mong đâu đó trong đời người tử tế sống tốt và dạy con cháu mình sống tốt . Nói không với dối trá điêu ngoa .

Chúc các vị một ngày Chủ Nhật vui .

Theo FB Nguyễn Thị Minh Trâm

Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment