Chồn.g em được mỗi cái mác “con nhà giàu”, còn chả được cái nước gì trên đời này hết. Em chả hiểu tại sao một đứa “già đời” như em lại đồn.g ý lấy lão chồn.g trẻ trâu, cư xử kém đến vậy.
n.gày em mới về làm dâu, nhà chồn.g em giàu nhất nhì vùn.g này. Bố chồn.g em kinh doanh đồ nội thất, còn mẹ chồn.g có mấy đại lí bán thức ăn chăn nuôi. Chẳn.g vậy mà ôn.g con mới đỗ cao đẳn.g đã có hẳn xe san.g để lượn, ra oai với bạn bè thiên hạ.
Em hơn chồn.g 3 tuổi, suy n.ghĩ của 2 vợ chồn.g luôn luôn trái n.gược nhau. Em lúc nào cũn.g động viên lão tu chí làm ăn, làm gì cũn.g được, miễn là kiếm đủ tiền nuôi sốn.g bản thân chứ đừn.g dựa dẫm vào bố mẹ nhưn.g lão khôn.g n.ghe. Lúc nào cũn.g tự đắc với giọn.g: “Tiền nhà này tiêu mấy đời khôn.g hết, em cũn.g chỉ cần ăn và đẻ thôi, việc gì phải đi làm”.
Em n.ghe mà lộn máu nhưn.g cũn.g chẳn.g làm gì được. Bố mẹ chồn.g thì chiều con trai thôi rồi, ới cái là đưa tiền cho con “phá”. Em thấy nực cười thật, khôn.g làm mà sẵn tiêu thì bao nhiêu chẳn.g hết, có núi cũn.g phải lở. Thế mà cả nhà chồn.g em đều sĩ diện, thích khoe mẽ “giàu san.g”.
Năm n.goái, chồn.g em phải bán xe, bán đồn.g hồ để có tiền trả nợ. Đùn.g một cái lão về báo với bố mẹ nợ xã hội đen lên đến hàn.g chục tỷ đồn.g mà ai cũn.g choán.g. Bao nhiêu tiền của đều khôn.g cánh mà bay.
Lâm vào cảnh ấy nhưn.g bố mẹ chồn.g em vẫn gồn.g lên để n.gười n.goài khôn.g biết chỉ vì sợ bị cười chê. Còn chồn.g em vẫn tính nào tật ấy, lão n.ghĩ như mình nợ mấy trăm n.ghìn thì phải.
Vì sợ dân xã hội tìm đến đánh nên mẹ chồn.g bắt em đưa chồn.g con về nhà n.goại tránh tạm, khi nào mọi chuyện ổn hơn thì về. Sốn.g nhờ nhà em đến nay đã 1 năm rồi nhưn.g chồn.g em vẫn n.ghĩ mình là “bố thiên hạ”, oai khôn.g để đâu cho hết. Em xin làm kế toán gần nhà n.goại, còn chồn.g chỉ nằm nhà n.ghịch điện thoại đến bữa mẹ em gọi còn mãi khôn.g xuốn.g ăn.
Thỉnh thoản.g mẹ chồn.g em lại chuyển khoản cho lão vài triệu để chi tiêu riên.g. Hôm trước chị gái em đưa con về chơi, thằn.g cháu đòi uốn.g hộp sữa hạt của con em. Em chưa kịp cho cháu thì chồn.g em vứt 500k xuốn.g bàn bảo: “Nhà chị n.ghèo đến mức khôn.g mua nổi hộp sữa cho con à? Em cho mấy đồn.g chị mua sữa cho nó”.
Chị gái em giận tím mặt, chị rút luôn một cọc tiền 500k tron.g túi ném về phía chồn.g em bảo: “Chồn.g chị chưa bao giờ để con thiếu thốn thứ gì, trẻ con nó thấy lạ thì nó đòi. Tôi biếu thêm cậu gấp mười số kia, quý ôn.g trẻ trâu thiếu I ốt ạ! Đã trốn nợ rồi còn oai cho ai xem?”.
Chồn.g em tức định đánh cả chị gái vợ, bố em lao vào can lão mới thôi. Em n.ghĩ mà chán quá, sốn.g với ôn.g chồn.g thế này chắc cũn.g khổ hết đời. Nhưn.g bỏ thì cũn.g khôn.g được vì còn 2 đứa con ở giữa, em làm sao bây giờ?
Theo webtretho
Home
Gia đình
Gia-dinh
Chị vợ tới chơi, chồng tôi ném 500k bảo cho, chị cười khẩy: Tôi biếu cậu gấp mười, em rể thiếu iốt ạ
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Facebook Comment