Mẹ chồn.g em cứ tưởn.g nhà n.goại em n.ghèo hèn mà coi khinh ra mặt. Bà chẳn.g thể n.gờ, đầy thán.g cháu gái mà ôn.g n.goại cho 1 tỷ.
n.gày em mới về làm dâu nhà chồn.g, lúc nào mẹ chồn.g cũn.g nhìn em bằn.g nửa con mắt. Bà bảo dòn.g họ nhà bà bao đời ở chốn phồn hoa đô hội này. Thế mà chả hiểu sao chồn.g em lại phải lòn.g rồi rước em tận Yên Bái xa xôi về đây.
Ảnh minh Họa
Còn nhớ, n.gày đầu về ra mắt nhà chồn.g, nhìn thấy n.gôi nhà mặt phố cao 7 tần.g lớn như khách sạn, em cũn.g choán.g ván.g. Tron.g suốt bữa ăn, mẹ chồn.g cứ im lặn.g. Thỉnh thoản.g bà nhắc con trai gắp thức ăn cho em:
“Con gắp thức ăn cho bạn gái ăn đi. Ở nơi vùn.g xa ấy làm gì có nhữn.g món này mà ăn”
Cứ thế, thi thoản.g mới nói 1 câu nhưn.g bà nói câu nào là em tự ái câu đó. Được cái khi làm dâu nhà chồn.g, dù bà ghét con dâu ra mặt và khinh nhà thôn.g gia n.ghèo nhưn.g bà vẫn xót cháu, thươn.g cháu. Vì thế khi em bầu bí nặn.g nề, bà cũn.g khôn.g bắt em làm lụn.g nhiều vì bà sợ sảy thai. n.gày em đi đẻ, dù là con gái, bà cũn.g quý hơn vàn.g, cho dâu đẻ ở viện tốt nhất.
Tuy nhiên với nhà thôn.g gia, bà khôn.g có qua lại tình cảm. Rồi mỗi lần mẹ đẻ em xuốn.g chơi, bà rất hay chê bai n.gười nhà quê khiến mẹ em phát n.gại. Biết ý, bà xuốn.g chơi 1-2 bận cũn.g cáo bận về nhà. Cũn.g biết tính mẹ chồn.g em, bố mẹ đẻ em suốt n.gày nhắc nhở con gái khôn.g bao giờ được cãi bà kẻo gia đình căn.g thẳn.g.
Hôm trước là đầy thán.g con nhà em. Vì là đứa cháu đầu tiên nên mẹ chồn.g cún.g đầy thán.g và ăn cỗ rất to. Bà làm tận 25 mâm, mời hết họ hàn.g nội n.goại tron.g họ gần. Khôn.g thấy bà mời đằn.g thôn.g gia, em liền lên tiến.g trước:
“Con định mời cả ôn.g bà n.goại và các em lên đây đầy thán.g Cún nữa mẹ ạ”.
“Thôi ôn.g bà n.goại xa xôi, con mời làm gì. Đi xa khổ vất vả ra”
Mẹ chồn.g nói giảm nói tránh thế, thực ra em biết bà khôn.g muốn cho thôn.g gia lên. Bà sợ thôn.g gia nhà quê, ăn mặc khôn.g được tinh tươm, lên đây trước bao quan khách làm xấu mặt bà. Nhưn.g cháu là cháu chung nên em cứ gọi về bảo bố mẹ lên đầy thán.g cháu.
Lúc em đi đón bố mẹ đẻ ở bến xe về, mẹ chồn.g đã đứn.g ở trước cửa nhà bảo thẳn.g:
“Chào ôn.g, trước khi vào nhà, ôn.g nhớ tháo đôi dép để ở n.goài sân khôn.g cháu lại bị dị ứn.g với bụi đườn.g”.
“Này ôn.g, ôn.g rửa tay đi đã rồi mới bế cháu nhé”
Rồi: “Ôn.g ăn xon.g thì ra bến xe luôn chứ để còn kịp về quê khôn.g trời tối nhanh lắm”.
Thấy thái độ của thôn.g gia giốn.g như muốn đuổi mình, bố em quay ra bảo:
Bà đổi giọn.g luôn với thôn.g gia. Bà mời thôn.g gia ở lại mấy n.gày rồi về quê. Ảnh minh họa.
“À, tôi lên với cháu xon.g cũn.g sẽ về luôn bà thôn.g gia ạ. Nhưn.g từ từ chút, tôi chạy lên cho cháu gái rượu của tôi sổ tiết kiệm 1 tỷ đã. Sau đó tôi mới về”
Bố đẻ bảo, nhà vừa bán mảnh vườn cam cũn.g được 1 tỷ. Ôn.g bà quyết định cho cháu n.goại số tiền này để cháu có thể ăn học thành tài. Ôn.g lập 1 sổ tiết kiệm cho riên.g cháu. Thấy thôn.g gia cho cháu mới sinh cả tỷ, mẹ chồn.g em từ n.gạc nhiên chuyển san.g có chút n.gại n.gùn.g.
Sau việc này thái độ của mẹ chồn.g em khác hẳn, chắc bà cảm thấy từ trước tới nay hành động của mình có phần thái quá nên từ đó thườn.g xuyên gọi điện cho thôn.g gia để hỏi thăm và tình cảm hai bên cũn.g được cải thiện rất nhiều.
Phận làm con, em mừn.g khôn.g kể xiết, cuộc sốn.g dù n.ghèo khổ hay giàu san.g mà hai bên gia đình sốn.g hòa thuận là điều em hạnh phúc nhất.
Theo doanhnghiepvn
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Facebook Comment