Để đoạn tiệt và sửa sai tôi đã đoạn tuyêt với bố của con mìn.h liệu tôi làm n.hư vậy có phải là quá n.hẫn tâm hay tàn ác hay khôn.g n.hưn.g tron.g tôi đan.g luôn là sự rối bời khôn.g có cách nào hay hơn cách này.
Tôi n.hờ bố mẹ cươn.g quyết cấm cửa khôn.g cho an.h ta đến thăm con, n.hờ cô giáo khôn.g để an.h ta gặp đón con.
Tốt n.ghiệp đại học, tôi trở về quê với tấm giấy chứn.g n.hận tạm thời. Tôi dự địn.h n.ghỉ xả hơi vài thán.g trước khi xin việc làm. Về quê được gần hai thán.g, tôi được n.gười họ hàn.g giới thiệu nộp đơn vào một côn.g ty lớn tron.g khu côn.g n.ghiệp trên địa bàn tỉn.h n.hà. Tuy khôn.g có kin.h n.ghiệm và cũn.g chưa có bằn.g tốt n.ghiệp n.hưn.g do quen biết nên tôi vẫn được n.hận vào làm ở vị trí n.hân viên sale với mức lươn.g khôn.g tệ. Tôi ở trọ tại căn phòn.g n.hỏ gần côn.g ty để thuận tiện đi làm mặc dù từ n.hà tới côn.g ty khôn.g quá xa. Với hìn.h thức ưa n.hìn, trẻ trun.g năn.g độn.g, cộn.g thêm sự chỉ bảo tận tìn.h của trưởn.g phòn.g sale nên tôi luôn đạt được chỉ tiêu bán hàn.g của mìn.h. Dần dà trưởn.g phòn.g ưu ái cho tôi n.guồn khách hàn.g tiềm năn.g để ký được n.hiều hợp đồn.g, dĩ n.hiên tôi lại n.hận thêm n.hiều hoa hồn.g từ n.hữn.g hợp đồn.g đó.
Xun.g quan.h tôi có n.hiều vệ tin.h ở tron.g và n.goài côn.g ty n.hưn.g khôn.g hiểu sao n.gười tôi phải lòn.g khôn.g ai khác chín.h là trưởn.g phòn.g kin.h doan.h. An.h là n.gười đàn ôn.g lịch lãm, đĩn.h đạc, khéo ăn khéo nói, hài hước, thu n.hập cao; chỉ tiếc rằn.g an.h đã có vợ, hai con và hơn tôi 18 tuổi. Đó là chuyện n.hỏ, lúc đó tôi chỉ quan tâm việc mìn.h đã có được n.gười đàn ôn.g n.hư mon.g muốn. An.h chiều chuộn.g, chăm sóc tôi, quan tâm đến tôi từn.g li từn.g tý. Rồi tôi có thai. Với quyết tâm có được n.gười đàn ôn.g này nên tôi giữ cái thai lại. Vì gia đìn.h vợ con an.h sốn.g ở tận miền Trun.g, an.h làm việc tại quê n.hà tôi, thi thoản.g dăm bữa nửa thán.g mới về thăm n.hà một lần nên tôi đã thầm lên một kế hoạch cho mìn.h: thuê n.hà quan.h khu vực khu côn.g n.ghiệp rồi kéo an.h về ở cùn.g. Sin.h con xon.g tôi sẽ xin việc làm ở côn.g ty khác, xin việc với tôi khôn.g khó n.hư n.gày mới ra trườn.g, tron.g đầu tôi mườn.g tượn.g cuộc sốn.g vợ chồn.g con cái. An.h phải có trách n.hiệm với mẹ con tôi, dăm bữa nửa thán.g an.h về thăm quê tựa n.hư đi côn.g tác vài n.gày. Thế n.hưn.g đún.g n.hư các cụ nói, n.gười tín.h khôn.g bằn.g trời tín.h, gần n.gày tôi sin.h an.h đi đâu biệt tăm. Điện thoại an.h luôn tron.g tìn.h trạn.g khôn.g liên lạc được. Tôi gọi vào côn.g ty được biết an.h xin n.ghỉ phép về quê có việc.
Cho dù giận con gái n.hiều lắm n.hưn.g bố mẹ vẫn chịu n.hục n.hã đón tôi về n.hà chăm nom. Căn n.hà tôi thuê trên tỉn.h trả lại cho chủ cùn.g với mấy thán.g tiền thuê chủ n.hà khôn.g hoàn lại. Tôi uất giận an.h n.hiều, n.hưn.g khi an.h xuất hiện cưn.g nựn.g chăm chút cho tôi và con thì sự giận dữ đó đã tan biến. Khi con được đầy năm cũn.g là lúc an.h thôn.g báo với tôi việc rời bỏ côn.g việc đan.g làm tại tỉn.h n.hà tôi và đưa vợ con chuyển vào miền Nam sin.h sốn.g. Thỉn.h thoản.g an.h ra Bắc qua thăm mẹ con tôi và vẫn gieo cho tôi niềm hy vọn.g hạn.h phúc tron.g tươn.g lai.
Cho đến một n.gày, khi chị gái phát hiện an.h rể có quan hệ với một n.gười phụ nữ khác tron.g khi chị man.g bầu, tôi đã hùa với chị trách móc an.h rể thì an.h nói “Tôi đi bóc bán.h trả tiền chứ khôn.g n.hư cô”. Lời nói của an.h rể n.hư cái tát mạn.h làm tôi choán.g ván.g. Câu chửi của an.h rể khiến tôi bừn.g tỉn.h, tôi đã thay đổi suy n.ghĩ và hàn.h độn.g của mìn.h thay vì ôm mộn.g hão huyền. Việc đầu tiên tôi lập tức thay đổi giấy khai sin.h của con và n.hờ vợ chồn.g an.h trai đứn.g tên trên giấy khai sin.h mới. Tôi n.hờ bố mẹ cươn.g quyết cấm cửa khôn.g cho an.h ta đến thăm con, n.hờ cô giáo khôn.g để an.h ta gặp đón con. Tôi từ chối n.hận chu cấp hàn.g thán.g từ an.h ta và chặn điện thoại, quyết chấm dứt hoàn toàn mối quan hệ với an.h ta.
Tôi làm tất cả n.hư vậy với suy n.ghĩ về lời khuyên của bố mẹ “Lấy gì của ai con hãy trả nó về chỗ cũ” và cũn.g mon.g muốn để cho con tôi lớn lên tron.g cuộc sốn.g yên ổn. Tôi chăm chút bản thân, tập trun.g hơn vào côn.g việc. Dần dà tôi được tăn.g lươn.g và cũn.g tìm cho mìn.h tìn.h yêu đích thực- một n.gười bạn học từ thuở cấp 3, thôn.g min.h dí dỏm, hơn hết cả là an.h yêu tôi thực lòn.g. Còn con tôi, khi trưởn.g thàn.h nếu cháu biết sự thật, tôi mon.g cháu tha thứ và nếu cháu muốn tôi sẽ để cháu tìm gặp bố. Xin cảm ơn độc giả đã lắn.g n.ghe tâm sự của tôi.
n.guồn vnexpress
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Facebook Comment