Tôi phát hiện được sự thật đàng sau chuyện chồng tôi đòi ra ở riêng

n.hà chồn.g tôi có hai an.h em, chồn.g tôi là con trai duy n.hất. Vậy nên sau khi cưới chún.g tôi phải sốn.g chun.g với mẹ chồn.g cũn.g là chuyện đươn.g n.hiên. Thời gian đầu làm dâu của tôi cũn.g khá khó khăn. Khó khôn.g phải bởi mẹ chồn.g mà là cô em chồn.g chua n.goa và quá quắt.


Sự thật đằn.g sau việc chồn.g tôi đòi ra ở riên.g

Em gái chồn.g thua tôi bốn tuổi, n.hưn.g với chị dâu thì luôn tỏ ra trịch thượn.g, bề trên. Từ n.gày có tôi về cô ấy còn chẳn.g độn.g tay đến việc n.hà, nói xin lỗi chứ đến cái quần lót thay ra cũn.g vứt ở chậu chờ chị dâu giặt. n.hiều tối cô ấy về muộn, cả n.hà ăn cơm trước rồi để phần cho cô ấy, về sau, ăn sau n.hưn.g khôn.g bao giờ rửa bát. Mẹ chồn.g bảo tôi là bố chồn.g mất sớm, bà coi hai đứa con n.hư vật báu nên bây giờ cô con gái mới ươn.g n.gạn.h n.hư thế. Bà cũn.g nói tôi làm chị đừn.g chấp n.hặt em. Biết là thế n.hưn.g cũn.g vài lần tôi và em chồn.g cãi n.hau từ chuyện to đến chuyện n.hỏ.

Cuộc sốn.g trở nên dễ thở hơn khi cô em đi lấy chồn.g. Mẹ chồn.g tôi luôn lo lắn.g con gái mìn.h tín.h tìn.h lười biến.g n.gan.g n.gạn.h sẽ khó sốn.g ở n.hà chồn.g. Và đún.g thật là n.hư thế. Lấy chồn.g mới hai thán.g đã có 3, 4 lần cô ấy chạy về n.hà khóc với mẹ, kêu ca mẹ chồn.g khắt khe xét nét, bố chồn.g bảo thủ gia trưởn.g, còn chồn.g thì n.hu n.hược chẳn.g bao giờ dám bên.h vợ một câu. Nói thật, n.hìn cô ấy n.hư vậy, lòn.g tôi cũn.g có chút hả hê. Giờ thì cô ấy đã nếm mùi vị mà cô ấy từn.g đối đãi với tôi rồi đấy.

Tôi và mẹ chồn.g tuy cũn.g có n.hữn.g khi bằn.g mặt khôn.g bằn.g lòn.g, n.hưn.g với tôi mẹ chồn.g vẫn là một n.gười mẹ tốt. Tôi sin.h con, chủ yếu một tay bà chăm sóc cho cả mẹ cả con. Tôi đi làm, bà ở n.hà chăm cháu rất chu tất. Tôi cũn.g chẳn.g mon.g mẹ con phải tìn.h cảm n.gọt n.gào, chỉ cần hiểu n.hau một chút, sẻ chia và bao dun.g n.hau một chút là ổn.

Dạo này chồn.g tôi cứ hay dò hỏi tôi có thích ra ở riên.g khôn.g? Tôi n.gạc n.hiên khôn.g hiểu vì sao an.h lại có ý n.ghĩ đó. Tôi và mẹ chồn.g khôn.g có xun.g khắc gì đến mức khôn.g ở chun.g với n.hau được. n.hà chồn.g tuy n.hỏ n.hưn.g sắp xếp gọn gàn.g thì cũn.g khôn.g chật chội lắm. Hơn nữa vợ chồn.g tôi đi làm suốt n.gày, thằn.g bé con đi học, bà nội cả n.gày ở n.hà một mìn.h. Tối đến cũn.g chỉ quây quần bữa cơm xon.g rồi đi n.gủ. Và n.hất là, n.hà chỉ còn có mẹ, chún.g tôi ở riên.g thì bỏ mẹ chồn.g cho ai chăm?

Ấy n.hưn.g chồn.g tôi lại cứ nói an.h thích ra ở riên.g chứ sốn.g chun.g thế này vợ chồn.g muốn tìn.h cảm cũn.g khó, rồi là muốn mẹ tham gia câu lạc bộ n.gười cao tuổi, hoạt độn.g này nọ mà khôn.g phải lo chuyện con cháu, cơm nước hàn.g n.gày. Chồn.g tôi còn nói mẹ chồn.g cũn.g đồn.g ý cho chún.g tôi ra riên.g, nếu chưa đủ tiền thì thuê n.hà ở tạm, nếu muốn mua n.hà thì mẹ cho thêm mà mua.

Ở riên.g, đó là mơ ước của mọi nàn.g dâu. Thế n.hưn.g tron.g hoàn cản.h gia đìn.h tôi thì tôi thấy khôn.g hợp lý. Và rồi tôi đã vỡ lẽ ra mọi chuyện.

Sán.g chủ n.hật tôi đi chợ sớm, về n.hà thì n.ghe chồn.g và mẹ chồn.g đan.g nói chuyện. Chồn.g tôi nói mẹ nên xem xét lại việc cho vợ chồn.g em gái về n.hà mìn.h sin.h nở, an.h cũn.g nói tôi khôn.g đồn.g ý ra thuê n.hà ở riên.g. Mẹ chồn.g thì một hai bảo chồn.g tôi thuyết phục vợ, vì em chồn.g ở n.hà chồn.g khổ quá, muốn thời gian sin.h nở về n.hà mẹ đẻ chăm cho thoải mái.

Đợi đến lúc mẹ chồn.g có việc ra khỏi n.hà tôi mới hỏi chồn.g tôi. Lúc này chồn.g tôi mới thú n.hận là mẹ chồn.g tôi muốn đưa con gái về n.hà ở một thời gian. Cô ấy sắp sin.h rồi, dĩ n.hiên là chồn.g cô cũn.g sẽ san.g ở cùn.g. Hóa ra là vì cô ấy ăn ở khôn.g biết trên biết dưới nên khôn.g được lòn.g n.hà chồn.g. Mẹ chồn.g cô ấy thấy cô ấy sắp sin.h liền than thở rằn.g “chưa được con dâu chăm n.gày nào mà tới phải phục vụ cả con dâu lẫn cháu”. Em gái chồn.g tôi n.ghe vậy thì khó chịu đòi chồn.g cho về n.hà mẹ đẻ sin.h, khôn.g n.gờ vừa nói ra ôn.g bà thôn.g gia đồn.g ý n.gay.

Chồn.g tôi nói mẹ thươn.g con gái n.hưn.g khôn.g biết làm sao. n.hà chật chội, thêm vợ chồn.g em gái nữa thì sợ rằn.g bất tiện. Vả lại hồi cô ấy chưa lấy chồn.g, hai chị em tôi vốn đã xích mích khôn.g ưa n.hau, sợ về sốn.g chun.g lại va chạm nảy sin.h rắc rối. Chín.h vì thế chồn.g tôi mới đề xuất phươn.g án vợ chồn.g tôi tạm thời sẽ thuê n.hà ra ở riên.g, và mẹ chồn.g tôi cũn.g đồn.g ý n.hư vậy.

Tôi n.ghe chồn.g tôi nói xon.g thấy vô lý đùn.g đùn.g, khôn.g hiểu vì sao mà cả mẹ và chồn.g tôi lại có thể tín.h toán n.hư vậy. Cô ấy là con gái xuất giá rồi thì phải ở n.hà chồn.g. Nếu bố mẹ chồn.g khó quá khôn.g ở được thì ra n.goài thuê n.hà mà ở chứ sao lại chạy về n.hà mẹ đẻ rồi lại đẩy vợ chồn.g tôi ra thuê n.hà ở tạm. Mẹ chồn.g thươn.g con gái vậy con trai thì sao? Chồn.g tôi thươn.g em, còn vợ mìn.h thì sao?

Tôi nói với chồn.g tôi là chún.g tôi khôn.g đi đâu hết, n.hà mìn.h mìn.h ở. Cô chịu được chật chội thì về, cảm thấy n.gại chị dâu thì thôi. Làm gì có chuyện lạ đời, con trai đi thuê n.hà để n.hườn.g n.hà cho vợ chồn.g con gái ở.

Nói qua nói lại, chồn.g tôi bảo tôi ích kỉ, rằn.g: “em út có khó khăn thì mới n.hờ đến an.h chị. Vả lại mẹ vẫn còn sốn.g, n.hà là n.hà của bà, trai hay gái gì cũn.g là con cái tron.g n.hà. Nếu khôn.g ra n.goài ở thì cứ sốn.g chun.g, tín.h khí cô ấy em biết rồi, sau này có xun.g đột mâu thuẫn gì thì đừn.g kêu ca than trách”.

n.ghe an.h ấy nói n.hư thể dọa tôi vậy. Rốt cuộc thì là ai ích kỷ? Là an.h, là mẹ an.h, là em gái an.h hay là tôi?

Tâm sự bạn đọc
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment