Tôi đi công tác về thấy vợ sốt cao nhưng chỉ trùm chăn không chịu đi viện và sự thật kinh hoàng

Có thể tôi đã bị vợ dắt mũi từ lâu. n.hưn.g mà tôi chưa từn.g n.ghĩ cô ấy cả gan dám đưa cả n.hân tìn.h mìn.h về n.hà vào n.gày tôi đi côn.g tác.

Tôi cưới vợ cách đây hơn 2 năm. Vợ chồn.g chún.g tôi vẫn còn đan.g kế hoạch vì cả hai còn khá trẻ và cũn.g mới cưới nên cũn.g chưa muốn có con luôn. Chún.g tôi sốn.g tron.g 1 căn chun.g cư cao tần.g và vì cả hai đều thích n.gắm n.hìn thàn.h phố nên chún.g tôi ở tần.g rất cao, cũn.g coi n.hư một phần tiết kiệm chi phí tiền n.hà nữa.

Chún.g tôi quen n.hau khi cả hai đã cùn.g ổn địn.h côn.g việc. Tìn.h yêu đó đã khôn.g còn có n.hữn.g lãn.g mạn n.hư thời sin.h viên mà chỉ là n.hữn.g cuộc hẹn, n.hữn.g dịp ăn uốn.g chứ khôn.g hề còn được lãn.g mạn nữa. n.hưn.g rồi khi đã đủ tuổi, chún.g tôi cũn.g kết hôn với n.hau. Khôn.g phải khôn.g yêu thươn.g n.hau, chỉ là chún.g tôi trưởn.g thàn.h và tìn.h yêu ấy trưởn.g thàn.h hơn n.hữn.g cặp đôi còn trẻ khác.

Vậy rồi về làm vợ, làm chồn.g của n.hau, cả hai biết thươn.g n.hau n.hiều hơn, cũn.g biết cách chăm sóc n.hau n.hiều hơn. Khổ nỗi có 1 điều rằn.g tôi thườn.g xuyên phải đi côn.g tác khá bận nên khiến vợ tôi thườn.g xuyên phải ở n.hà 1 mìn.h. Biết vợ sẽ buồn nên tôi luôn cố gắn.g làm mọi thứ cho cô ấy. Mỗi đợt đi côn.g tác tôi đều cố gắn.g dàn.h chút thời gian ít ỏi của mìn.h để ghé một vài nơi mua cho chô ấy một vài món quà n.hỏ.

Mỗi lần về n.hìn thấy cô ấy vui cười cầm quà mìn.h tặn.g tôi lại hào hứn.g hơn và cố gắn.g vì cô ấy n.hiều hơn. Thế n.hưn.g khoản.g 1 vài thán.g trở lại đây, tôi thấy vợ có vẻ chải chuốt hơn. Đã thế cô ấy cũn.g khôn.g trôn.g n.gón.g tôi n.hư trước. n.gày trước mỗi lần tôi báo đi côn.g tác có 1 vài n.gày vợ đã phụn.g phịu rồi. n.hưn.g giờ tôi có báo đi cả tuần vợ vẫn hớn hở cười nói và còn dặn tôi yên tâm làm việc khôn.g phải lo gì cho cô ấy. n.ghĩ rằn.g cô ấy biết n.ghĩ cho mìn.h n.hư thế cũn.g tốt. n.hưn.g rồi hóa ra đằn.g sau đó lại là một sự thật tày đìn.h mà cô ấy đã giấu tôi.


(Ản.h min.h họa)

Tôi vẫn n.hớ n.hư in n.gày hôm đó, thật sự kể lại câu chuyện này chẳn.g khác gì vạch áo cho n.gười xem lưn.g. n.hưn.g đây cũn.g là bài học dàn.h cho các ôn.g chồn.g thườn.g xuyên phải xa n.hà. Tôi có chuyến côn.g tác dự tín.h kéo dài 10 n.gày tron.g Sài Gòn. Thế n.hưn.g vừa tròn 1 tuần tôi đã hoàn thàn.h sớm côn.g việc và về. Đoán chắc vợ n.gón.g mìn.h lắm đây, nên tôi ra mua quà rồi về sớm mà khôn.g báo trước với vợ.

Vừa về đến n.hà, tôi đã gọi tiến.g vợ vì hôm đó là chủ n.hật. Thế n.hưn.g vợ chỉ ở tron.g phòn.g khôn.g chịu ra, tôi mở cửa thì thấy cô ấy đan.g nằm đắp chăn kín mít. Đã địn.h n.hảy lên ôm lấy vợ thì cô ấy hét toán.g lên:

- An.h khôn.g được vào đây? – tôi n.gơ n.gác hỏi:

- Sao thế vợ?

- An.h khôn.g được vào đây, em đan.g sốt, em khôn.g muốn an.h lây bện.h.

- Đợi an.h tìm kẹp n.hiệt độ xem bao n.hiêu nào. – cô ấy phòn.g thủ khôn.g cho tôi lên giườn.g thật, một lúc sau vợ đưa ra cho tôi xem.

- 38,5 độ chồn.g ạ.

- Sốt cao quá rồi. Vợ dậy đi để chồn.g đưa vợ đi viện, n.han.h lên.

- Khôn.g. Vợ khôn.g đi viện, chồn.g ra n.goài đi. Vợ khôn.g muốn đi viện.

- Vợ chắc chắn mìn.h khôn.g sao chứ?

- Chắc, chồn.g ra n.goài đi.

- Được rồi…

Tôi đưa vợ món quà mìn.h dày côn.g tìm mua được cho cô ấy rồi ra n.goài. Thấy vợ lạ n.hưn.g tôi cũn.g khôn.g biết phải làm sao. Chắc có n.gười thắc mắc sao tôi lại khôn.g lên giườn.g ôm vợ ra n.goài. n.hưn.g vợ chồn.g tôi khi cưới đã có luật, nếu mà muốn có thời gian riên.g hay khôn.g muốn đến gần n.hau thì sẽ tôn trọn.g n.hau và khôn.g được làm phạm luật. Vợ chồn.g tôi cũn.g có tín.h tôn trọn.g n.hau cao thế nên tôi cũn.g khôn.g muốn khiến cô ấy khó chịu.

Vậy rồi tôi ra n.goài mua cho cô ấy 1 bát cháo thịt rồi về để trân bàn. Đan.g tín.h dòm vợ thì cô ấy khóa luôn ở tron.g. Thế là tôi cũn.g đàn.h chịu. Đến hôm sau cả n.gày vợ cũn.g khôn.g thèm ra n.goài, tôi sợ cô ấy bị làm sao nên gọi quá. Miễn cưỡn.g lắm vợ mới lại cho tôi vào phòn.g. Lần này vừa vào phòn.g vợ tôi rìn.h rồi lật chăn lên, cứ tưởn.g vợ mìn.h đan.g đắp n.hiều chăn vì lạn.h lên mới phùn.g lên n.hư thế. n.hưn.g hóa ra khôn.g phải vậy, cô ấy còn có cả thêm 1 n.gười nữa. Thấy vợ cả n.hân tìn.h của vợ đan.g ôm n.hau tron.g đó tôi tức lộn ruột. Cả hai n.hìn tôi sợ xan.h mặt rồi quỳ xuốn.g xin tha. n.hưn.g làm sao tôi có thể tha thứ cho cái tội phản bội được. Thật sự tôi khôn.g làm được nên đã ly hôn n.gay sau đó. Có thể cuộc hôn n.hân của chún.g tôi thật chón.g ván.h. n.hưn.g đây cũn.g chín.h là bài học dàn.h cho mọi ôn.g chồn.g, đôi khi niềm tin cũn.g cần đi đôi với sự kiểm soát. Nếu khôn.g thì lại n.hư tôi, bị cắm cái sừn.g lên đầu từ lúc nào khôn.g hay.

Theo tam su sao
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment