Tôi cũn.g n.ghĩ rằn.g cô ấy đến n.hà để c.hơi với tôi và c.hằn.g bao giờ n.ghĩ rằn.g cô ấy đan.g để mắt đến c.hồn.g tôi nếu n.hư khôn.g có buổi tối hôm đó.
Nổi đóa với cô hàn.g xóm mặc khiêu khíc.h tối nào cũn.g san.g xin nước ản.h min.h họa
Tôi năm nay 35 tuổi, đã kết hôn được 10 năm và có hai con gái. Cả hai vợ c.hồn.g tôi đều có côn.g việc tốt. c.hồn.g tôi hiền làn.h, yêu vợ, thươn.g con và các con đều học hàn.h giỏi gian.g, n.goan n.goãn.
Cuối năm n.goái, n.hờ làm ăn phát đạt, vợ c.hồn.g tôi đã mua được căn n.hà c.hun.g cư mới, rộn.g rãi và rất đẹp. Khu c.hun.g cư n.hà tôi ở hầu hết đều là dân trí thức và mọi n.gười đều sốn.g khá hòa đồn.g. Vậy nên khi c.huyển về n.hà mới, n.hà tôi ai cũn.g mừn.g. Tuy n.hiên, khoản.g vài thán.g sau khi c.huyển về n.hà mới, n.hữn.g rắc rối cũn.g bắt đầu.
Mọi c.huyện bắt đầu từ khi có cô hàn.g xóm c.huyển đến ở. n.gười phụ nữ này kém tôi 2 tuổi, là bà mẹ đơn thân và có con gái mới 4 tuổi. n.gay từ n.gày mới về sốn.g, n.gười phụ nữ này đã tỏ ra khác biệt hẳn với n.hữn.g gia đìn.h ở đây. Ăn nói bỗ bã, thái độ xấc xược, và c.hỉ cần n.hìn qua đã biết cô thuộc dạn.g lẳn.g lơ.
Tron.g khi hàn.g xóm toàn n.gười lớn tuổi, c.hiều c.hiều ra sản.h n.gồi hón.g mát, ai cũn.g quần áo tran.g n.hã thì cô hàn.g xóm này toàn diện n.hữn.g bộ đồ khôn.g thể mát mẻ hơn. Váy thì n.gắn cũn cỡn khiến n.gười đối diện khôn.g dám n.hìn. Áo thì c.hưa cần cúi xuốn.g đã hở nửa n.gực. Ăn mặc vậy n.hưn.g lúc nào ra sân tập thể cô cũn.g c.họn nơi đôn.g n.gười để đứn.g nói cười hổ hả vô cùn.g vô duyên và phản cảm.
n.hiều lần c.ho con ra sân c.hơi, thấy cản.h cô hàn.g xóm mặc quần short siêu n.gắn đến mức hở cả nội y bên tron.g và đứn.g gếc.h c.hân lên ghế đá, thú thực tôi đã phải dẫn con về n.hà vì sợ con trai tuổi mới lớn n.hìn n.hữn.g hìn.h ản.h đó khôn.g tốt.
Hàn.g xóm, n.hất là n.hữn.g n.gười lớn tuổi thì tỏ ý khôn.g bằn.g lòn.g ra mặt. Cứ thấy cô ở đâu là mọi n.gười lại lản.g ra c.hỗ khác. Tuy vậy, n.gười phụ nữ này cũn.g c.hẳn.g lấy làm phiền lòn.g. Mỗi c.hiều, cô vẫn cứ diện n.hữn.g bộ đồ mặc n.hư khôn.g n.hư vậy ra sân và một mìn.h hỉ hả với c.hiếc điện thoại.
Tuy vậy, có lẽ tôi cũn.g sẽ c.hẳn.g mấy bận tâm với cô hàn.g xóm nếu khôn.g có n.hữn.g n.gày cô hàn.g xóm mới tới gõ cửa n.hà tôi để c.hơi… c.ho đỡ buồn.
n.hữn.g n.gày đầu, khi thấy cô hàn.g xóm tới n.hà c.hơi, tôi cũn.g đón tiếp c.hu đáo lắm. Khi n.ghe cô nói rằn.g ở khu này cô c.hỉ c.họn mỗi n.hà tôi để tới c.hơi vì thấy tôi cũn.g tầm c.hạc tuổi cô nên tôi cũn.g vui vẻ đón tiếp. Bán an.h em xa mua lán.g giền.g gần, tôi n.ghĩ vậy nên lần nào cô về tôi cũn.g xã giao rằn.g hôm sau lại san.g c.hơi.
Tôi cũn.g n.ghĩ rằn.g cô ấy đến n.hà để c.hơi với tôi và c.hằn.g bao giờ n.ghĩ rằn.g cô ấy đan.g để mắt đến c.hồn.g tôi nếu n.hư khôn.g có buổi tối hôm đó.
Vì có việc đột xuất phải san.g n.hà n.goại nên tối đó tôi dặn c.hồn.g ở n.hà nấu cơm và c.ho con ăn, có thể tối đó tôi khôn.g về. Tuy n.hiên, vì xon.g việc sớm nên tôi trở về n.hà n.gay.
Hôm đó, vừa bước c.hân vào cửa tôi đã giật nảy mìn.h khi n.ghe thấy tiến.g cười khúc khíc.h phát ra từ phòn.g khác.h. Đẩy cửa bước vào, tôi c.hết lặn.g khi thấy cản.h tượn.g trước mắt: c.hồn.g tôi đan.g n.gồi ở ghế sofa còn cô hàn.g xóm quần short n.gắn cũn cỡn n.gồi n.gay trên thàn.h ghế sát cạn.h c.hồn.g tôi với dán.g vẻ rất khiêu khíc.h, đun.g đưa cặp đùi trắn.g nõn.
n.hìn cản.h đó hỏi làm vợ ai mà khôn.g bực mìn.h. Tuy vậy, tôi vẫn cố kiềm c.hế, đến tối mới hỏi c.hồn.g thì an.h bảo lâu nay cô ấy vẫn cứ ‘sán’ vào an.h n.hư vậy. Thậm c.hí, có lần cô ấy còn giả vờ n.hờ c.hồn.g tôi c.hở đi mua này nọ n.hưn.g an.h từ c.hối.
n.ghe c.hồn.g nói, tôi thấy máu nón.g bốc lên đầu và từ hôm sau, tôi tỏ thái độ lạn.h n.hạt hẳn với n.gười phụ nữ kia mỗi khi cô ấy san.g n.hà tôi. Tuy n.hiên, đún.g là loại đàn bà trơ trẽn.
Thấy tôi càn.g lạn.h n.hạt, cô ấy càn.g tỏ ra thản n.hiên. Tối nào cô ấy cũn.g vẫn san.g n.hà tôi với n.hữn.g bộ đồ khiêu khíc.h và hôm nào cũn.g với lý do là để xin nước. Cô ấy bảo n.hà cô ấy c.hưa lắp được bìn.h lọc nước nên muốn xin nước n.hà tôi c.ho an toàn.
Có hôm man.g cả c.hậu to san.g hứn.g nước xon.g cô ấy lại ẽo ợt n.hờ c.hồn.g tôi bê hộ về n.hà cô ấy khiến c.hồn.g tôi từ c.hối cũn.g khôn.g xon.g.
Vợ c.hồn.g tôi đều hiền làn.h và khôn.g quen với cản.h ăn nói c.hát c.húa, mỉa mai nên thàn.h ra cũn.g c.hẳn.g bao giờ nặn.g lời với cô ấy. n.hưn.g tôi cứ thấy n.hư muốn nổi điên mỗi tối, khi n.ghe thấy tiến.g cô ấy n.goài cửa. Tôi nên làm sao để thoát khỏi tìn.h trạn.g này và nên làm gì để cô hàn.g xóm kia tự biết ý mà thôi khôn.g để ý đến c.hồn.g tôi nữa? Hãy c.ho tôi lời khuyên.
Theo Xluan
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Facebook Comment