Nhà 4 con dâu giàu - nghèo, vụng - khéo, nhưng mẹ chồng đều chăm chút, chẳng ai than nửa lời

Từ n.gày em quen với chồn.g cho đến lúc về làm dâu, chưa bao giờ em bị bố mẹ chồn.g mắn.g mỏ câu nào chứ đừn.g nói là lườm n.guýt hay nói đểu. Mà hồi đầu tiên, vì em là con gái thành phố, nhiều khi chưa quen hết được các lề thói ở quê chồn.g nhưn.g bà chẳn.g bao giờ chê bai, soi mói.

Ảnh Minh Họa

Cụ thể như, bà ran.g lạc bằn.g bếp than rồi nhờ em trôn.g giúp, kết quả là nó cháy đen xì. Lúc đó em sợ lắm, sợ bị bà chửi, thế mà lúc nhìn thấy chảo lạc cháy bà cười hô hố lên bảo: “Ôi, con dâu thành phố nhà tôi ran.g lạc này, cả nhà ra mà xem, đán.g yêu quá đấy nhỉ, cháy hết lạc của mẹ rồi”. Vừa nói bà vừa cười, cười đến chảy cả nước mắt ra cơ ạ. Em thì vẫn hãi nên đứn.g đơ ra đó chứ khôn.g cười được luôn.
Nhiều khi em vụn.g vậy đấy mà mẹ chồn.g chẳn.g bao giờ phàn nàn gì. Thấy em làm sai thì bà lại bảo:


“Khôn.g sao đâu, sau khắc tự quen hết ấy mà”.

Đám cưới ôn.g anh chồn.g, em thì n.gại về quê vì các mom biết đấy, đám cưới ở quê thườn.g là tự nấu, tự dọn dẹp, nhạc nhẽo ồn ào suốt n.gày đêm, em rất là sợ. Vậy là em báo cáo bận việc chẳn.g về. Lúc đó em cũn.g cứ lo thế nào mẹ chồn.g cũn.g n.ghĩ này, n.ghĩ nọ. Rồi họ hàn.g làn.g xóm, lời ra tiến.g vào, n.gười này, n.gười kia mỗi n.gười nói một câu rằn.g: "Sao dâu út khôn.g về, cưới anh mà lại khôn.g về cơ à….".

Mẹ chồn.g em biết hết nhữn.g chuyện đó, cứ tưởn.g bà sẽ mắn.g mỏ thậm tệ lắm vậy mà bà khôn.g một lời trách móc luôn. Cũn.g chỉ bảo: “Ừ, con còn côn.g việc cứ ở đó đi, khi nào xon.g việc hãy về. Về nhà cũn.g có chuyện gì để làm đâu”.
Buổi tối khi xon.g cỗ bàn, mẹ chồn.g em gọi điện bảo là: “Bố mẹ đã lo xon.g cho anh chị rồi, các con trên đó cứ yên tâm làm việc đi. Khi nào rảnh thì về cũn.g được”. Bà nói kiểu chân thành lắm nhé chứ khôn.g phải kiểu trách móc gì đâu.


Khi em sinh bé thứ 2, em bị dị ứn.g kinh khủn.g. Ôn.g chồn.g em thì muốn đẩy vợ về nhà cho bố mẹ chồn.g chăm giúp. Bố mẹ đẻ lại muốn em ở Hà Nội để tiện chăm hơn. Lúc đó em n.ghĩ có khi về quê tắm mấy thứ lá ở quê lại khỏi được. Các chị tưởn.g tượn.g em chỉ nằm đắp chăn thôi mà cứ n.gứa n.gáy suốt. Cuối cùn.g em về quê để bố mẹ chồn.g em chăm.


Ôn.g bà thì n.ghe ai mách thuốc nào tốt, lá nào khỏi n.gứa cũn.g đi tìm về, đun nước cho em tắm, nấu nước cho em uốn.g. Mẹ chồn.g em còn hầm chân giò, mua hoa quả về cho con dâu ăn cho có sữa. Buổi đêm, hay nhữn.g lúc lên cơn n.gứa điên dại thì nào là cháu chồn.g, chị dâu chồn.g, mẹ chồn.g n.gồi xoa cho cả buổi. Cảm độn.g lắm ah.


Hồi em quyết định về quê mẹ đẻ em còn bảo: “n.gu thật, n.gười ta ở đây hiện đại, đi viện khám điều trị còn chẳn.g ăn ai, đằn.g này lại đòi về quê xứ mù để chữa, chả ai như mày”. Nhưn.g đến thời điểm này thì em tin em đã lựa chọn đún.g, đâu phải thuốc nào cũn.g tốt, vì em đan.g nuôi con nhỏ còn bú mẹ cơ mà.


Mẹ chồn.g em ăn nói hiền dịu, yêu thươn.g con cháu vô cùn.g, nhà có 4 cô con dâu thì cô nào mẹ cũn.g chăm như vậy luôn. Dù là cô ít nói, cô khéo léo, cô vật chất dư dả hay cô con dâu n.ghèo mẹ chồn.g em cũn.g đều bao bọc, chăm chút như nhau.


Chẳn.g thế mà các chị ấy bảo: “Chún.g ta về làm dâu mẹ quả là phúc phận lớn”. Như chị dâu thứ 2 nhà em, còn chả có cha mẹ, bố mẹ mất từ lâu rồi, nhà chẳn.g có điều kiện gì, thế mà bà cũn.g yêu thươn.g lắm. Còn thươn.g nhất so với tất cả các chị em khác đó ạ, bà toàn bảo: “Nó từ bé đã khốn khổ rồi, giờ phải bù đắp lại cho nó chứ”.
Em rất phục mẹ chồn.g em, chắc cũn.g vì thế mà 4 ôn.g con trai của mẹ, bao gồm cả chồn.g em, ôn.g nào cũn.g tình cảm, yêu thươn.g gia đình. Thật sự em yêu mẹ chồn.g em lắm các chị ạ!.

Tâm sự bạn đọc
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment