Nghe tiến.g con, em n.hư đứt từn.g khúc ruột, còn an.h vẫn một mực ghìm vợ xuốn.g giườn.g. Tiến.g thằn.g bé mỗi lúc 1 lạc đi sau cán.h cửa đón.g c.hặt. c.hín.h khoản.g khắc ấy khiến em bừn.g tỉn.h…tron.g giây phút này khôn.g thể khôn.g tự hỏi, c.hồn.g đây tôi đây ư.
Đêm tái hôn, mặc c.ho con em khóc khản giọn.g gọi mẹ n.goài cửa, c.hồn.g vẫn nằn.g nặc: Phải luyện c.ho nó quen đi
ản.h min.h họa
Tốt n.ghiệp đại học, vừa đi làm được hơn năm thì em gặp và yêu hắn. Vẻ thư sinh ga lăn.g của hắn là một đứa con gái mới c.hập c.hữn.g bước vào đời n.hư em mờ mắt. Khôn.g m_ất quá n.hiều thời gian do dự, sau 5 thán.g hẹn hò em đã trao cả đời con gái c.ho hắn.
Rồi đám cưới cũn.g diễn ra. Em từn.g n.ghĩ mìn.h quá may mắn khi cưới đươc n.gười đàn ôn.g đầu tiên tron.g đời của mìn.h. Tiếc rằn.g thực tế lại quá phũ phàn.g. Lấy hắn về rồi em mới n.hận ra mìn.h lấy phải ác quỷ.
Vẻ n.goài hắn thư sinh là thế, n.hưn.g bên tron.g thực c.hất hắn lại là con n_ghіện. Từ n_ghіện thuốc tới n_ghіện lô đề, ở hắn hội tụ đủ cả.
Hơn 2 năm c.hung sốn.g, em phải trả c.ho hắn khôn.g biết bao n.hiêu nợ lô đề, lươn.g kіếm được n.gần nào hắn móc hết để man.g đi c.híc.h hút. Hỏi mà khôn.g đưa, hắn lại lôi em đánh lấy đ_án.h để. bầm dập thể xác, đau đớn tin.h thần. Sau hắn bị bắt đi cai rồi S. ố c thuốc c.hết.
Hơn 3 năm sau em mới gượn.g dậy được. Môt mìn.h nuôi con khôn.g tín.h nổi đã vượt bao n.hiêu khó n.học. Cũn.g may có con làm c.hỗ dựa tin.h thần nên lúc nào em cũn.g n.hủ mìn.h phải cố gắn.g.
Rồi cuối năm n.goái em gặp an.h. Cũn.g từn.g bị đổ νỡ tron.g hôn n.hân nên n.gồi tâm sự em cảm giác mìn.h với an.h thật sự rất thấu hiểu c.ho n.hau.
Thấy an.h thươn.g yêu, c.hiều c.huộn.g con em nên em cũn.g mềm lòn.g. Lại được hai bên gia đìn.h tác hợp vun vén nên em quyết địn.h cùn.g an.h bước thêm bước nữa hi vọn.g có thể tìm lại được hạn.h phúc c.ho mìn.h.
Trước cưới, em thỏa thuận sẽ đưa con về sốn.g cùn.g, an.h đã vui vẻ đồn.g ý. Thế n.hưn.g đến đêm tân hôn vừa về phòn.g thay đồ, thấy em ôm con ru n.gủ an.h đã cằn n.hằn bảo:
“Em đưa thằn.g bé san.g phòn.g kia đi. Ai tân hôn cô dâu lại nằm ôm con thế này”.
Biết an.h khó c.hịu, đợi con n.gủ xon.g em n.hẹ n.hàn.g bế nó san.g phòn.g kế bên đặt. n.hưn.g vì thằn.g bé c.hưa n.gủ một mìn.h bao giờ nên vừa đắt xuốn.g nó tỉn.h dậy khóc luôn.
n.ghe tiến.g con gọi bên phòn.g, em bật đầu dậy địn.h c.hạy san.g n.hưn.g an.h kéo lại bảo: “Kệ nó đi em. khóc tí rồi nín”.
Thằn.g n.hỏ gọi mẹ khôn.g thấy, hoản.g quá càn.g gào. Vừa khóc vừa mò mẫm san.g phòn.g mẹ gọi cửa. Tiến.g nó mỗi lúc một nấc n.ghẹn, nó đập cửa rầm rầm:
“Mẹ ơi, mẹ bế Bin n.gủ, mẹ đâu rồi, Bin sợ tối lắm”.
Thươn.g con, em vùn.g dậy toan c.hạy ra mở cửa c.ho con vào. n.gờ đâu bị an.h kéo n.gược lại giườn.g, trợn mắt:
“Em phải tác.h thằn.g bé ra c.hứ. Luyện đi c.ho nó quen”.
Giữa án.h mắt trợn trừn.g và tiến.g con khóc khản giọn.g n.goài cửa của con, em n.hư n.gười tỉn.h cơn mơ, gіật mìn.h lao dậy với con.
Cán.h cửa mở ra, con em c.hạy vội ôm ghì lấy mẹ. Nó thổn thức n.hư thể xa mẹ quá lâu cứ bám c.hặt em khôn.g rời. c.hín.h phút giây ấy em quyết địn.h sẽ c.hấm dứt cuộc hôn n.hân lần 2 để ôm con về n.hà sốn.g tiếp. An.h xin lỗi giải thíc.h đủ đườn.g n.hưn.g em khôn.g để vào tai.
Thật sự em khôn.g có giận an.h vì xét c.ho cùn.g ai cũn.g có cái íc.h kỷ riên.g của mìn.h. c.hỉ có điều em khôn.g muốn san sẻ tình cảm của mìn.h dàn.h c.ho con nên quyết tâm rời bỏ cuộc hôn n.hân mới. Em hiểu, c.hỉ có n.hư thế, con em mới đỡ khổ.
Home
Gia đình
Gia-dinh
Đêm tái hôn, mặc cho con em khóc khản giọng gọi mẹ ngoài cửa, chồng vẫn nằng nặc: Phải luyện cho nó quen đi
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Facebook Comment