Chồng phải xem lại bản thân - Nếu vợ ngoại tình

Cũn.g vì bấy lâu nay tôi cứ trách vợ n.hiều lời, hay hờn dỗi vô cớ…thì ra chẳn.g có gì là vô cớ cả; phải ép họ thế nào mới khiến cho họ thay đổi n.hư vậy

Hà nội mấy n.gày hôm nay bỗn.g trở lạn.h, thời tiết se se khôn.g khí tron.g làn.h kể mà được đi dạo cùn.g vợ con tron.g n.gày cuối tuần trên phố đi bộ n.gắm n.hìn phố phườn.g, rồi lan.g than.g ăn quà vặt bên đườn.g thì tốt biết mấy. Tôi n.gồi với thằn.g bạn thân, mỗi đứa cầm một lon bia uốn.g; cũn.g phải đến 4-5 n.gày rồi; tôi thì cãi n.hau với vợ còn nó thì li dị với vợ.

Đàn bà đún.g là giốn.g loài phức tạp n.hất trên quả đất này, dù đã chun.g sốn.g với n.hau 10 năm rồi n.hưn.g tôi vẫn chẳn.g thể nào hiểu được tín.h cách cô ấy hoàn toàn; lúc nắn.g lúc mưa rồi năm bữa nửa thán.g lại giận dỗi vô cớ gây sự với chồn.g; cho dù có yêu thươn.g đến mấy cũn.g có lúc tôi phải nổi điên lên và rồi chún.g tôi lại cãi n.hau.



Lần này, tôi có thêm đồn.g min.h là thằn.g bạn thân, nó với vợ vừa làm xon.g thủ tục li dị tuần trước; 2 thằn.g chán đời gặp n.hau, lần này vợ chồn.g chún.g tôi cũn.g căn.g lắm nên tôi san.g phòn.g bạn ở tạm; sau khi chia tay nó để lại căn n.hà cho 3 mẹ con còn bản thân thì thuê phòn.g ở n.goài.
Càn.g n.ghĩ chún.g tôi càn.g tức thay cho nó, vợ chồn.g nó li dị vì vợ nó đi n.goại tìn.h; đán.g lẽ n.gười ra đi và bị tước mất quyền nuôi con là cô ta, tại sao bạn tôi lại khoan dun.g đến mức khôn.g tín.h toán gì với cô ta n.hư vậy. Đún.g là thứ đàn bà hư hỏn.g, chồn.g tốt con n.goan thì khôn.g yên phận, thằn.g bạn tôi làm việc n.gày đêm lo cho vợ con được ăn sun.g mắc sướn.g vậy mà cô ta còn khôn.g biết điều; ở n.hà có mỗi việc chăm con rồi đợi chồn.g gửi tiền về thôi mà cũn.g làm trò mèo mỡ được.

Chỉ khổ thằn.g bạn tôi, chỉ chun.g thủy với mìn.h vợ rồi lúc phát hiện chuyện bị vợ cắm sừn.g, nó đã sốc biết mấy; côn.g việc cũn.g khôn.g chú tâm làm nữa, cả n.gày rượu chè nằm tron.g phòn.g hết uốn.g rồi lại n.gủ, n.gủ rồi lại uốn.g.

Sán.g tôi vẫn đi làm, trưa tran.h thủ tạt về mua cho nó cái gì ăn tạm, tối thì 2 thằn.g lai rai lè n.hè cả đêm; n.hiều lúc tôi n.hớ về thời trẻ trâu mà ao ước đến thế, n.gày đó mấy thằn.g chơi với n.hau chẳn.g phải n.ghĩ n.gợi gì, bây giờ áp lực cơm áo gạo tiền rồi trách n.hiệm phải lo cho gia đìn.h- vợ con n.hiều lúc muốn n.ghẹt thở. Tôi gàn nó dừn.g uốn.g, n.hìn đốn.g chai lọ n.gổn n.gan.g là biết hôm nay thằn.g này lại uốn.g khá n.hiều rồi; gàn khôn.g được bực mìn.h tôi quát lên:

– Mày thôi đi khôn.g, chia tay thì cũn.g đã chia tay rồi, việc gì cứ phải đau khổ thế hả, con Hoa ( tên vợ nó) khôn.g đán.g để mày phải buồn rầu n.hư thế hả??
– Tao n.hớ con quá, n.hớ cả cô ấy nữa. Nó bật cười rồi lại uốn.g

– Mày n.hớ con thì được, rồi cuối tuần lại về thăm; còn vợ mày cô ta khôn.g đán.g để mày phải vươn.g vấn gì nữa đâu, thứ đàn bà mất nết. Tôi lẩm bẩm

– Mày khôn.g được nói về Hoa n.hư vậy?? Nó gắt lên

– Tao nói sai à?? Nếu khôn.g phải vì nó lăn.g loàn khôn.g an phận thủ thườn.g, nó phản bội mày thì gia đìn.h mày có đến mức tan cửa nát n.hà n.hư thế này khôn.g mà mày phải n.hớ thươn.g cái nỗi gì??

– Vì cô ấy cô đơn, vì tao quá vô tâm. Từ n.gày lấy n.hau đến giờ, tao chưa bao giờ phụ cô ấy được một việc gì từ chăm con đến lo cho bố mẹ, việc n.hà việc cửa mìn.h cô ấy gán.h vác hết. Tao cứ n.ghĩ hàn.g thán.g đem tiền về cho vợ nuôi con là được rồi, n.hưn.g trách n.hiệm của một n.gười chồn.g- n.gười cha cần n.hiều hơn thế; bao năm qua mìn.h cô ấy gồn.g gán.h tất cả, nặn.g n.học- tủi thân mà khôn.g có ai chia sẻ, tao khôn.g bao giờ để ý đến tâm sự của vợ, chín.h tao mới là n.guyên n.hân khiến cho gia đìn.h tao tan nát.


– Thôi được rồi, chuyện cũn.g đã xảy ra rồi đừn.g tự trách mìn.h nữa, n.hưn.g dù thế nào thì vợ mày cũn.g khôn.g thể n.goại tìn.h với n.gười khác n.hư thế được.

– Mày khôn.g biết, một khi phụ nữ đã thay đổi thì họ đã phải chịu đựn.g n.hư thế nào, tổn thươn.g sâu đậm thế nào rồi mới trở nên n.hư thế; mày nữa cũn.g đừn.g làm vợ mày buồn nữa, là phụ nữ đã khổ trăm bề rồi, lấy phải một n.gười chồn.g khôn.g biết thươn.g mìn.h còn khổ hơn gấp bội.

Tôi im lặn.g khôn.g nói gì…

– Nếu được quay lại n.hư trước, tao sẽ khôn.g vô tâm với vợ mìn.h n.hiều nữa, tao sẽ quan tâm- yêu thươn.g- chăm sóc gia đìn.h n.hiều hơn; chỉ tiếc là bây giờ đã quá muộn rồi, tao khôn.g trách việc cô ấy n.goại tìn.h n.hưn.g lại khôn.g đủ dũn.g cảm để tha thứ cho lỗi lầm của vợ; chỉ sợ nếu tiếp tục chun.g sốn.g, khi tao nổi điên lại khôn.g kiềm chế được mà buôn.g lời xúc phạm cô ấy.

n.hìn thấy nó rơi nước mắt, tôi thấy tron.g lòn.g n.gột n.gạt khó chịu vô cùn.g; giọt nước mắt đàn ôn.g càn.g trở nên mặn đắn.g hơn, tôi biết bạn tôi đan.g ân hận n.hiều lắm. Hóa ra, phụ nữ phải chịu khổ n.hiều đến vậy, mà bấy lâu nay tôi cứ trách vợ n.hiều lời, hay hờn dỗi vô cớ…thì ra chẳn.g có gì là vô cớ cả; phải ép họ thế nào mới khiến cho họ thay đổi n.hư vậy.

Vậy nên, các ôn.g chồn.g, khi còn được yêu thươn.g vợ thì hãy yêu thật n.hiều- chiều thật n.hiều; bởi khi đã mất rồi thì sẽ khôn.g bao giờ còn có cơ hội làm lại nữa đâu.

Tâm sự bạn đọc
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment