Tôi biết sự thật sau đôi giày đỏ bí ẩn mà vợ tôi đi duy nhất 1 lần mỗi năm

Sự thật chấn độn.g phía sau đôi giày đỏ bí ẩn mà vợ tôi chỉ đi duy n.hất một lần mỗi năm. Ôi chưa bao giờ n.ghi n.gờ vợ mìn.h, n.hưn.g bí ẩn về đôi giày ấy cứ quan.h quẩn tron.g tôi. Vì thế, lần đầu tiên tron.g đời, tôi lên kế hoạch lén lút theo dõi cô ấy.



 Đôi giày bí ẩn mà vợ tôi luôn cất kĩ dưới đáy tủ. (Ản.h min.h họa)

Tôi và vợ kết hôn được hơn 10 năm n.hưn.g vẫn chưa có con. Cá n.hân tôi vốn khôn.g thích trẻ n.hỏ nên hai vợ chồn.g cũn.g chưa từn.g đi khám xem n.guyên n.hân là ở ai. Mặc dù vậy, chún.g tôi vẫn có một cuộc hôn n.hân hạn.h phúc.

Vợ tôi vốn là một n.gười có gu ăn mặc giản dị. Cô ấy thích n.hữn.g tôn.g màu n.hẹ n.hàn.g, trầm lắn.g và rất ghét n.hữn.g thứ đồ sặc sỡ. Vì thế, tôi khá n.gạc n.hiên khi tìm thấy một đôi giày màu đỏ được vợ tôi cất giữ kĩ càn.g tron.g chiếc hộp dưới đáy tủ quần áo. Lúc đó, tôi chỉ n.ghĩ, phụ nữ là chúa thất thườn.g, có lẽ miện.g bảo khôn.g thích n.hưn.g lại đằn.g sau lại âm thầm làm điều n.gược lại.

Có lần, chún.g tôi phải cùn.g n.hau đến dự đám cưới của một n.gười họ hàn.g. Tuy n.hiên, khi vừa ra khỏi cửa thì đôi guốc vợ tôi đan.g đi đột n.hiên bị tuột gót. Tôi chợt n.hớ ra có đôi giày đỏ nằm tron.g tủ, vội vàn.g chạy vào lấy bảo vợ mau chón.g thay để còn kịp giờ. Tuy n.hiên, vợ tôi bỗn.g tức giận bảo tôi tự tiện, khôn.g tôn trọn.g quyền riên.g tư của cô ấy, rồi kiên quyết ôm đôi giày n.gồi lì tron.g phòn.g khóc thút thít.

Tôi bất n.gờ vì phản ứn.g thái quá của vợ. Chỉ là một đôi giày thôi mà, nếu khôn.g thích đi thì vứt bỏ từ sớm có phải hơn khôn.g, tội gì cứ phải cất giữ n.hư tiếc của vậy. Sau lần đó, vợ tôi lại tỏ ra bìn.h thườn.g và cố lản.g trán.h đề cập đến chuyện cũ. Tôi n.ghĩ thầm chắc vợ chỉ quá n.hạy cảm nên mới vậy, vì thế nên cũn.g khôn.g quá bận tâm về điều đó.

Tuy n.hiên, dần dần tôi để ý thấy, cứ n.gày 1/8 mỗi năm, vợ tôi lại lấy đôi giày đó ra đi và hầu hết đều rất khuya mới về n.hà. Tôi cảm thấy kì lạ vô cùn.g. Khôn.g phải vợ tôi khôn.g thích nên mới khôn.g đi, mà là có một lí do đặc biệt nào đó khiến vợ tôi luôn cố gắn.g để che giấu sự thật.

Vì thế, tôi n.gày n.gày kiểm tra vị trí của đôi giày để kiểm chứn.g lại mối n.ghi n.gờ của mìn.h. Quả thật, chỉ duy n.hất một n.gày tron.g năm vợ tôi mới sử dụn.g đến nó.

Tôi đem thắc mắc của mìn.h giấu kín tron.g lòn.g, cố chờ đợi thời cơ để tìm ra sự thật. Cuối cùn.g thì n.gày đó cũn.g đến, tôi xin n.ghỉ làm ở côn.g ty rồi lén lút lên taxi theo dõi vợ. Taxi đi mất 1 tiến.g rưỡi mới đến nơi, tôi bất n.gờ khi xe dừn.g bán.h ở một khu n.ghĩa tran.g cũ.


Vợ tôi cầm theo hai bó hoa trắn.g và dừn.g lại trước hai n.gôi mộ. n.gồi đó khóc lóc đến khi trời n.há n.hem tối, vợ tôi mới chịu đứn.g dậy bỏ về. Tôi tiến đến chỗ n.gôi mộ và n.gạc n.hiên khi thấy tên của một n.gười đàn ôn.g chết trẻ và một đứa bé được khắc trên tấm bia. Bên cạn.h bát hươn.g khói n.ghi n.gút, tôi phát hiện thấy bức thư và đôi giày đỏ mà vợ để lại.

"n.gày chún.g ta yêu n.hau, em đã lỡ có đứa bé. Em chưa kịp nói với ai về chuyện này thì đã n.ghe tin an.h mất vì tai nạn. Lúc đó, em khôn.g muốn man.g tiến.g khôn.g chồn.g mà chửa nên đã n.han.h chón.g lấy n.gười đó để che giấu tất cả. Chưa được bao lâu, em phát hiện mìn.h có tìn.h cảm thực sự với an.h ấy. Em sợ mìn.h sẽ khiến an.h ấy thất vọn.g nếu nói ra sự thật nên đã một mìn.h đi phá thai, từ bỏ đứa bé.

Tuy n.hiên, ôn.g trời đã trừn.g phạt em. Lần nạo thai đó đã khiến em vô sin.h mãi mãi, hàn.g đêm nỗi ám ản.h đều ùa về tron.g tâm trí khiến em khôn.g thể n.gủ yên. Vì thế, hơn 10 năm nay, em đều đặn đến thăm an.h và con để chuộc tội. Đôi giày an.h tặn.g vào cái n.gày cầu hôn năm đó em vẫn luôn giữ gìn, nay em xin trả lại. Em khôn.g muốn cứ sốn.g mãi tron.g day dứt n.hư vậy, nên có lẽ em sẽ khôn.g đến lại nơi đây nữa. Dù là kẻ có lỗi n.hưn.g em sẽ tiếp tục ích kỉ mà sốn.g để chăm sóc cho n.gười chồn.g hiện tại của mìn.h. Có oán hận, có trách có mắn.g thì hãy đợi đến n.gày em gặp an.h ở dưới đó, chún.g ta giải quyết nợ nần sau n.hé".

Tôi vừa giận n.gười vợ dối trá vừa cảm thấy tội n.ghiệp thay cho cô ấy. Biết bao năm chun.g sốn.g, đằn.g sau nụ cười hạn.h phúc kia hóa ra lại là n.hữn.g đêm trằn trọc đầy ám ản.h. Nay đã biết được sự thật, tôi phân vân có nên nói với vợ rằn.g tôi đã theo dõi và đọc được bức thư mà cô ấy để lại, hay nên tiếp tục giả vờ n.hư khôn.g biết gì và tha thứ cho vợ?

Tâm sự bạn đọc
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment