Tôi Bị chửi ngu khi cưới anh bán lòng lợn, tôi mang tấm ảnh chụp “bảo bối” của anh ra...

Và khi tôi đưa tấm ản.h an.h chụp “bảo bối” của an.h ra thì tất cả mọi n.gười đều câm nín, khôn.g ai n.gờ đứa con rể bán lòn.g lợn mà ôn.g bà hắt hủi lại...



Và khi tôi đưa tấm ản.h an.h chụp “bảo bối” của an.h ra thì tất cả mọi n.gười đều câm nín, khôn.g ai n.gờ đứa con rể bán lòn.g lợn mà ôn.g bà hắt hủi lại… (Ản.h min.h họa)

n.ghe tin tôi muốn bỏ an.h n.gười yêu n.hà thàn.h phố, lươn.g 30 triệu/ thán.g để cưới một an.h bán lòn.g lợn thì bố mẹ, họ hàn.g bạn bè đều phản đối kịch liệt. Mẹ tôi khóc lóc suốt n.gày bảo tôi suy n.ghĩ lại n.hưn.g tôi vẫn quyết khôn.g lay chuyển:

- An.h ta giàu có thật n.hưn.g con khôn.g thể yêu và lấy một n.gười đàn ôn.g khôn.g coi trọn.g mìn.h được mẹ ạ. Nói yêu con muốn cưới con n.hưn.g an.h ta lại lăn.g n.hăn.g với biết bao n.hiêu n.gười, còn có cả con riên.g nữa, nếu cứ cố lấy về cuộc sốn.g sau hôn n.hân chắc gì đã hạn.h phúc.

- Đàn ôn.g gái gú trán.h sao khỏi hả con. Lấy n.hau về nó sẽ khác. n.gười ta ao ước được vào chỗ giàu san.g sau này được hưởn.g sun.g sướn.g khôn.g được mày thì lại bỏ rồi đâm đầu vào cái xó tối tăm. Một thằn.g bán lòn.g lợn, học hàn.h mới hết cấp 2 thì liệu có cho con hạn.h phúc khôn.g.

Mẹ nói thế nào tôi cũn.g khôn.g chịu vì lúc ấy thực sự tôi đã mất hết niềm tin vào bạn trai giàu có rồi. An.h ta lừa tôi có con với n.gười phụ nữ khác bên n.goài rồi lại về xin tôi tha thứ, tôi khôn.g thể chấp n.hận được. Tôi cưới an.h bán lòn.g lợn mới quen 3 thán.g lúc đó thực ra cũn.g chỉ là để trả thù n.gười cũ.

Khuyên n.hủ con gái khôn.g được, bố mẹ quyết địn.h từ mặt tôi, mặc kệ tôi với cuộc hôn n.hân sắp tới ôn.g bà khôn.g quan tâm gì nữa và cũn.g khôn.g thèm tới dự đám cưới. Đám cưới của n.gười ta được tổ chức hoàn.h trán.g ở n.hà hàn.g, có đầy đủ n.gười thân an.h em họ hàn.g tron.g khi đám cưới của tôi chỉ khoản.g 30 mươi mâm cỗ ra mắt n.hà chồn.g. Lúc ấy tôi cũn.g tủi thân lắm, nước mắt cứ chảy.

Chồn.g thì bận tiếp khách họ hàn.g nên cũn.g khôn.g để ý tới cảm xúc của vợ được nên tôi càn.g tủi thân. Tuy khách khứa khôn.g đôn.g n.hưn.g ai cũn.g bắt cô dâu chú rể phải cạn ly, tôi thì khôn.g uốn.g được rượu nên chồn.g phải đỡ cho cả. Tàn tiệc thì an.h say khôn.g biết gì nằm vật ra giườn.g luôn.

Tôi cùn.g 2 chị gái và chị dâu n.hà chồn.g dọn dẹp. Có lẽ các chị cũn.g thươn.g tôi vì biết bố mẹ tôi phản đối chuyện cưới xin của hai đứa nên cứ bảo tôi vào n.ghỉ để mọi n.gười dọn cho, n.hưn.g tôi n.gại nên cùn.g dọn với mọi n.gười. Xon.g xuôi cũn.g đã gần 10 giờ tối, tắm rửa xon.g vào buồn.g chồn.g vẫn gáy khò khò chẳn.g biết gì.

Căn buồn.g tân hôn chỉ khoản.g 15m2 tran.g trí khôn.g quá cầu kì n.hưn.g mọi thứ được sắp xếp n.găn nắp. Đây có lẽ là phòn.g n.gủ của chồn.g tôi từ trước. Thú thật quen và yêu tới khi cưới chỉ vẻn vẹn có 3 thán.g nên tôi mới chỉ tới chơi dưới n.hà an.h chứ đã lên phòn.g an.h khi nào đâu.

Tôi bắt đầu khám phá căn phòn.g một lượt. Căn phòn.g của chồn.g tôi giốn.g n.hư là của một n.gười đàn ôn.g thích đi du lịch vậy. Có rất n.hiều bức tượn.g và ản.h chụp các kì quan thế giới, an.h bán lòn.g lợn thì chỉ học hết cấp 2 là cùn.g khôn.g n.gờ tâm hồn lại bay bổn.g đến vậy.

Thấy một cuốn anbul ản.h, tôi tò mò mở ra xem. Vợ chồn.g tôi trước khi cưới khôn.g chụp ản.h cưới vì lúc ấy tôi khá buồn chuyện gia đìn.h, an.h thì cũn.g bảo khôn.g chụp giờ thì chụp sau cũn.g được, miễn lúc nào tôi thấy thoải mái an.h sẽ đưa tôi đi. Thậm chí an.h còn nói em thích đi đâu an.h cũn.g đưa đi, tôi chỉ cười n.ghĩ an.h nói cho mìn.h vui.

Mở cuốn anbul, tôi choán.g ván.g khi từn.g bước ản.h hiện ra. Là chồn.g tôi, an.h bán lòn.g lợn n.hưn.g n.hữn.g địa điểm an.h chụp lại khiến tôi choán.g ván.g. Có lẽ nào an.h tới n.hữn.g nơi đó thật, an.h còn tự sướn.g trước căn biệt thự hoàn.h trán.g ở nước n.goài nữa. Tôi cố gắn.g căn.g mắt xem liệu n.hữn.g bức ản.h đó có phải là côn.g n.ghệ của photoshop khôn.g thì giật bắn mìn.h khi thấy giọn.g nói ấy van.g lên:

- Em n.hìn gì mà chăm chú vậy?

- Ai ghép ản.h cho an.h mà giốn.g thật thế?

- Làm gì có ai ghép, ản.h thật đấy.

- An.h đùa à, an.h mà có n.hà to thế này á.

- Chứ sao, n.hà an.h bên Mỹ đấy. 2 tuần nữa vợ chồn.g mìn.h san.g đấy trăn.g mật. Mai mìn.h về chào bố mẹ em.

Tôi n.gã n.gửa khi n.ghe chồn.g nói câu ấy. n.gồi n.ghĩ lại tôi mới bắt đầu n.gờ n.gợ, đún.g là n.gày tôi quen an.h thấy an.h bán lòn.g lợn n.hưn.g n.hữn.g lần sau đó có thấy an.h đứn.g bán đâu mà toàn là tới đón tôi đi chơi. Hóa ra đó là quán lòn.g lợn của chị gái an.h, còn an.h đan.g sốn.g và làm việc bên Mỹ cơ, đợt này an.h n.ghỉ dài nên quyết địn.h về quê chơi, khôn.g n.gờ gặp và cưới tôi luôn.

Tôi vui mừn.g cùn.g chồn.g về quê, n.hìn thấy mặt chún.g tôi bố mẹ đã bỏ n.gay vào tron.g n.hà. Chồn.g vẫn nắm chắc tay tôi dắt vào. Sau khi vợ chồn.g tôi chào bố mẹ ôn.g bà mặt vẫn khôn.g thay đổi sắc thái, tôi nói với mọi n.gười rằn.g chún.g tôi sẽ ở lại chơi vài hôm rồi sau đó tôi sẽ cùn.g chồn.g ra nước n.goài.

n.ghe tôi nói đến đây, bố mẹ trố mắt n.gạc n.hiên. Và khi tôi đưa tấm ản.h an.h chụp “bảo bối” của an.h ra thì tất cả mọi n.gười đều câm nín, khôn.g ai n.gờ đứa con rể bán lòn.g lợn mà ôn.g bà hắt hủi lại có căn biệt thự san.g trọn.g ở trời tây n.hư vậy. Tới lúc này thì bố mẹ mới khôn.g còn trách cứ gì tôi nữa mà thân thiện với chồn.g tôi hơn.

Vậy là quyết địn.h bỏ n.gười đàn ôn.g lươn.g 30 triệu n.hưn.g trăn.g hoa để lấy an.h bán lòn.g lợn quen có 3 thán.g n.hưn.g thật lòn.g lại là quyết địn.h sán.g suốt n.hất đời tôi.

Tâm sự bạn đọc
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment