Mẹ chồng lên bế cháu vợ kêu mất 10 triệu còn khẳng định bà lấy

 Bố tôi mất khi tối mới 2 tuổi, mẹ ở vậy nuôi 2 chị em tôi khôn lớn trưởn.g thành. Vì nhà n.ghèo khôn.g muốn làm gánh nặn.g cho mẹ nên chị gái tôi học xon.g lớp 12 thì n.ghỉ dù chị có giấy đỗ đại học. Chị quyết định đi làm để thay mẹ nuôi tôi học tiếp.



Chị nuôi tôi tới tận khi tôi học xon.g đại học có côn.g việc đàn.g hoàn.g chị mới lấy chồn.g. Sau 4 năm bươn chải ở thành phố thì tôi cũn.g lấy vợ. Cưới xon.g vợ chồn.g tôi có gom góp mua căn chun.g cư 1,5 tỷ. Tôi có 500 triệu, chị gái cho vay 100 triệu còn lại là vay của nhà n.goại hết.

Ôn.g bà n.goại cho vay nhiều tiền lại khôn.g lấy lãi tôi rất biết ơn nhưn.g n.gược lại vợ lại có vẻ vì chuyện này mà xem thườn.g mẹ tôi ở quê. Mỗi lần tôi bảo cô ấy về thăm mẹ với tôi thì cô ấy lại lôi chuyện kiểu:

– Mẹ anh có sao đâu mà anh về lắm thế tron.g khi bố mẹ em cho vay bao nhiêu tiền thì chả thấy anh thăm nom.

Tôi khôn.g muốn gây sự với vợ nên khôn.g nói thêm nữa mà tự về một mình. Cũn.g kể từ lúc đó khi tôi về nội thì cô ấy về n.goại chứ chẳn.g bao giờ cùn.g tôi về nội cả.

Cưới được hơn 1 năm thì vợ tôi có bầu. Lúc đầu cô ấy dự định nhờ mẹ đẻ lên chứ khôn.g nhờ mẹ chồn.g, tôi cũn.g chiều ý vợ để vợ tự quyết nhưn.g rồi sát n.gày vợ dự sinh thì mẹ vợ tôi lại thôn.g báo khôn.g lên được vì cửa hàn.g ở nhà bận.

Lúc đó tôi tính nhờ chị gái mình lên giúp vợ khoản.g 1 thán.g đầu rồi tính tiếp. Chị nhanh nhẹn lại có kinh n.ghiệm mới nuôi con nhỏ chứ mẹ tôi già rồi mắt yếu chân chậm sợ vợ tôi lại phật ý. Tuy nhiên khi nói chuyện với vợ thì cô ấy lại bảo để chị ở nhà còn đi làm nuôi con, bảo bà nội lên. Sau này tôi mới hiểu là vợ n.gại va chạm với chị chồn.g.

Mẹ tôi lên chăm cháu mới được 1 tuần tôi thấy vợ đã khó chịu rồi. Cô ấy kêu:

– Bà bỉm khôn.g biết thay, cháu thì cứ bế suốt nên nó quen sau này ai bế suốt được.

– Bà có cháu n.goại nhưn.g chưa từn.g phải chăm cháu n.goại vì chị anh làm tất, n.gày xưa khôn.g có bỉm nên bà chưa quen là đún.g rồi. Có gì em bảo mẹ rồi mẹ sẽ biết. Em cứ góp ý thẳn.g thắn với mẹ, mẹ anh khôn.g để bụn.g gì đâu.

– Anh nói thì n.ghe hay nhưn.g con dâu ai dám nói mẹ chồn.g rồi lại bảo nó hỗn, nó hư.

– Em cũn.g kĩ tính vừa thôi, có bà lên đỡ cho là may rồi như chị anh 1 mình làm hết kia kìa.

– Anh…

Tôi nói thế đẻ đe vợ nhưn.g cũn.g biết mẹ mình làm mọi thứ đều chậm do mẹ run tay rồi. Nhưn.g để mẹ ở trên này vừa là có tiến.g trôn.g cháu tôi cũn.g an tâm hơn về mẹ. Mẹ đã cả đời tần tảo vì tôi rồi, giờ cũn.g là lúc tôi báo hiếu cho bà.

Mẹ lên được 1 thán.g thì vợ lại bàn:

– Hay mình thuê giúp việc để mẹ về n.ghỉ n.gơi đi, dạo này em thấy mẹ đêm khó n.gủ.

– Chắc mấy bữa cháu quấy nên bà mất n.gủ thôi. Rồi con lại về nếp n.goan là bà sẽ được n.gủ cả đêm. Anh khôn.g thuê giúp việc đâu, có mẹ rồi chẳn.g gì bằn.g bà chăm cháu.

Nhưn.g khôn.g n.gờ 3 n.gày sau thì xảy ra chuyện lớn. Hôm ấy vừa đi làm về thì tôi n.ghe tiến.g ầm ầm tron.g nhà:

– Rõ ràn.g con để tiền ở n.gay đầu giườn.g mà mẹ. Con định tối chồn.g con về sẽ đưa cho anh ấy man.g cho bạn con vay. Con nó đi bệnh viện khôn.g có tiền mới hỏi vay con mà. Giờ lục tun.g cả nhà khôn.g thấy.

– Con cứ tìm kĩ lại đi chứ mẹ khôn.g độn.g đến số tiền đó đâu.

– Chỉ có con với mẹ ở nhà khôn.g mẹ lấy thì ai lấy? Chẳn.g lẽ tiền có cánh?

– Em đan.g nói linh tinh gì đấy. Em xin lỗi mẹ đi.

– Nhưn.g em khôn.g thấy tiền, 10 triệu đấy.

– Mẹ khôn.g lấy thật mà.

– Thôi mẹ mặc kệ cô ấy, mẹ đừn.g khóc nữa.

– Mẹ xấu hổ quá con à. Vợ con cứ n.ghĩ mẹ lấy tiền của các con. Lên chăm cháu mà lại để xảy ra chuyện này…

– Mẹ khôn.g phải nói nữa. Sán.g mai con đưa mẹ về, còn ở đây mẹ để cô ta tự lo.

Tối đó mẹ vẫn n.gồi ăn 1 bát cơm rồi đi dọn đồ, tôi dự định sán.g hôm sau đưa mẹ về quê. Nhưn.g 4 giờ sán.g tôi tỉnh dậy san.g phòn.g mẹ thì giật bắn mình vì khôn.g thấy mẹ đâu. Tôi tìm ở nhà vệ sinh rồi khắp nhà khôn.g thấy. Lao ra cửa thì cửa khôn.g khóa, mẹ tôi đi thật rồi sao?

Tôi lao ra hành lan.g rồi vào than.g máy bấm xuốn.g tần.g 1. Mẹ ơi… mẹ đâu rồi… Cánh cửa than.g máy mở ra, tôi giật bắn mình khi thấy có n.gười gục trước cửa than.g máy.

– Trời ơi… mẹ… mẹ ơi…

– Mẹ khôn.g… lấy tiền… Mẹ về… quê đây…

Bà bị đột qu.ỵ. Tôi ôm chặt mẹ gọi xe cấp cứu. Vì tôi đã dạy mẹ cách sử dụn.g than.g máy nên mẹ biết bấm. Dù tôi nhanh chón.g gọi xe nhưn.g mẹ chỉ ở lại thêm với chị em tôi được 1 tuần thì mẹ đi. Tôi đau đớn tột cùn.g gào thét tron.g bệnh viện… Biết thế này tôi khôn.g đưa mẹ lên thì chắn chắn là mẹ tôi sẽ khôn.g đột n.gột ra đi sớm thế này. Mẹ ơi… Con có tội mẹ ơi…

Blog tâm sự theo webtintuc

Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment