“Gái tham tài, trai tham sắc, nó n.goại tình cũn.g là bình thườn.g thôi, có gì đâu mà làm quá lên thế. n.gười n.goài khôn.g hiểu lại tưởn.g chuyện gì chết n.gười”.
Mọi n.gười n.ghe xem có chấp nhận nổi khôn.g? Vợ chồn.g cưới nhau 3 năm nay, cố gắn.g mãi mới có bầu. Hiện tôi đan.g bầu 4 thán.g. Vì cơ địa yếu nên ốm liên tục, suốt n.gày phải đi viện và uốn.g thuốc để giữ thai.
bầu bí vào là khôn.g đi làm được nữa, tiền khôn.g có mà việc cần tiêu lại nhiều, nhiều lúc khôn.g biết xoay đâu được tiền để tran.g trải. Bí quá đành gọi điện vay mẹ đẻ, lấy chỗ này đập chỗ kia sốn.g qua n.gày.
Nhà chồn.g tôi cũn.g gọi là có kinh tế nhưn.g mẹ chồn.g ích kỷ khôn.g muốn giúp con cái. Chồn.g thì cũn.g biết làm ăn nhưn.g dạo gần đây sinh tật gái gú nên cũn.g chẳn.g đưa cho vợ được đồn.g nào.
Ai đời anh cặp hết với bạn của vợ cho đến đứa em làm cùn.g của vợ nữa. Đi với gái thì khôn.g biết lấy đâu ra nhiều tiền bao gái thế. Lúc về với vợ thì cau có, than thở khôn.g có tiền. Từ lúc vợ bầu đến giờ chưa mua nổi cho vợ được 1 hộp sữa chứ đừn.g nói là cho vợ tiền chi tiêu.
Ấy thế mà mẹ chồn.g tôi lúc nào cũn.g tự hào vì con trai đẹp trai, khéo ăn nói. Phải rồi, đẹp trai nên mới đào hoa, lăn.g nhăn.g, khéo ăn nói mới nhanh rủ được gái lên giườn.g.
Tôi vì sức khỏe của 2 mẹ con nên cũn.g khôn.g muốn đôi co nhiều với chồn.g. Chỉ cần anh biết chừn.g biết mực, quan tâm tới vợ con 1 chút, đặc biệt là hàn.g thán.g đưa cho vợ ít tiền để chăm sóc con. Vậy mà anh ta khôn.g làm được, đã thế vợ hỏi tiền nhiều còn cáu chửi vợ là cái loại chỉ biết đến tiền, tham tiền như mõ, thằn.g này khôn.g phải cái máy đào tiền đâu.
Hôm trước đan.g ở nhà dưỡn.g thai tôi n.ghe tin báo chồn.g vào nhà n.ghỉ với 1 cô bé làm ở quán gội đầu. Tôi liền đến xem tình hình thế nào, mục đích là lấy bằn.g chứn.g chuyện anh ta làm bấy lâu nay. Tôi rủ thêm vài n.gười bạn và nhờ dì ruột gọi giúp mấy cậu thanh niên đan.g làm việc cho nhà chị ấy để đi cùn.g mình.
Tới nơi tôi bắt tận tay còn cẩn thận quay lại video. Tôi bắ chồn.g và bồ quỳ xin lỗi sau đó hữa sẽ khôn.g được tái diễn chuyện này nữa. Chồn.g tôi cay cú lắm nhưn.g biết thân biết phận phải đồn.g ý, hơn nữa tôi đan.g bầu bí nên anh ta cũn.g khôn.g dám làm gì. Ả bồ kia tất nhiên sợ chạy mất dép luôn.
Sau đó tôi có man.g bằn.g chứn.g đưa cho mẹ chồn.g xem hi vọn.g bà sẽ đứn.g ra phân xử cho mình. Ai n.gờ mẹ chồn.g tôi xem 1 đoạn thì bảo cái câu như bên trên tôi kể rồi đó.
n.ghe ức quá tôi mới bảo:
“Mẹ đún.g là vô tâm, khôn.g phải chuyện nhà mình nên mẹ nói thế được, thử là chuyện của mẹ với bố xem mẹ có hành động như con khôn.g?.
Bà n.ghe chắc thấy xấu hổ nên im lặn.g. Khôn.g biết sau này tôi phải sốn.g với chồn.g lăn.g nhăn.g và bà mẹ chồn.g bênh con chằm chặp như thế nào đây.
Tâm sự Bạn đọc
Facebook Comment