Mặc kệ Dun.g phản đối chuyện hôn sự, bố mẹ cô đều gạt đi. Khó khăn lắm cô con gái ế chỏn.g chơ mới có chàn.g chịu rước, làm sao họ chịu để mất cơ hội tốt như vậy?4
Dun.g đã gần 30 tuổi nhưn.g vẫn "ế" chỏn.g chơ. Bố mẹ cô sốt ruột, sợ con gái ở vậy đến già nên tìm cách nhờ n.gười quen mai mối. Sau nhiều lần từ chối đi xem mắt, Dun.g khôn.g thể lần lữa mãi nên đành đến nơi hẹn.
Đối tượn.g xem mắt của Dun.g là một chàn.g trai tên Thiệu, trẻ hơn cô 2 tuổi. Khi Dun.g đến nơi, anh chàn.g đan.g n.gồi chúi mũi bấm điện thoại và chẳn.g thèm đoái hoài đến vẻ mặt bất mãn của cô gái hơn tuổi mình.
Dun.g hỏi với vẻ khó chịu: "Buổi xem mắt này vừa nhìn đã biết khôn.g thành. Hơn nữa em còn nhỏ hơn chị 2 tuổi, càn.g n.ghĩ càn.g khôn.g thấy hợp!". Thiệu khịt mũi, rời mắt khỏi màn hình điện thoại. Anh nân.g gọn.g kính quan sát Dun.g rồi nói bằn.g giọn.g châm chọc: "Nhìn tron.g ảnh chị đẹp hơn so với bên n.goài".
Từ nãy đến giờ Dun.g bị Thiệu lơ đẹp, bây giờ còn phải n.ghe anh ta xỉa xói chê bai nên tức giận vô cùn.g. Khôn.g kiềm chế được nữa, cô giật điện thoại của Thiệu ném thẳn.g vào bể cá cảnh của tiệm cà phê. Anh ta cuốn.g quýt tìm cách vớt điện thoại khỏi bể cá. Nhìn chiếc điện thoại ướt sũn.g nước, màn hình đen kịt, khởi động thế nào cũn.g khôn.g lên, anh chàn.g n.ghiến răn.g định quay san.g bắt đền nhưn.g Dun.g đã rời đi từ lúc nào rồi.
Dun.g về đến nhà là lập tức thôn.g báo kết quả với bố mẹ: "Con và Thiệu khôn.g hợp nhau, bố mẹ đừn.g bao giờ bắt con đi xem mắt nữa". Bố mẹ cô thở dài thườn thượt. Vậy là hy vọn.g gả con gái lại tắt n.gấm.
Thế nhưn.g tối hôm ấy, mẹ Dun.g n.ghe điện thoại rồi chạy đến nói với Dun.g. Bà bảo: "Con trai nhà ấy rất hài lòn.g về con, nó bảo thích con, muốn cưới con làm vợ!". Dun.g đan.g uốn.g nước mà suýt sặc. Cô nhớ lại ánh mắt đán.g sợ của Thiệu khi thấy chiếc điện thoại bị ném vào bể cá cảnh. Anh ta lúc đó thiếu điều lao đến bóp cổ cô cho hả giận chứ làm gì có chuyện thích cô đến mức muốn cưới về.
Dun.g bối rối giải thích: "Chắc có sự nhầm lẫn nào đó, quả thực con và Thiệu khôn.g hợp nhau". Mẹ Dun.g cười xòa: "Mọi chuyện rõ ràn.g n.gay thôi, bố mẹ Thiệu bảo sẽ san.g nhà bàn chuyện cưới xin đàn.g hoàn.g đấy".
Dun.g còn đan.g hoan.g mang chẳn.g hiểu chuyện gì đan.g xảy ra thì tiến.g chuôn.g cửa van.g lên. Vị khách khôn.g mời xuất hiện khiến Dun.g chỉ biết trợn mắt nhìn. n.goài cửa, Thiệu đứn.g đó, tay xách theo lẵn.g hoa tươi, mặt rạn.g rỡ chào hỏi bố mẹ Dun.g như thể anh ta đã là con rể của nhà này.
"Cháu rất thích tính cách của Dun.g. Sau khi suy n.ghĩ kĩ càn.g, cháu muốn cưới cô ấy. Dù Dun.g hơn cháu 2 tuổi nhưn.g hoàn toàn khôn.g phải vấn đề", Thiệu thản nhiên nói với bố mẹ cô như vậy. Dun.g run rẩy nói như cầu xin: "Chị khôn.g có thời gian đùa với em, đây là cách em trả thù về cái điện thoại bị hỏn.g đún.g khôn.g?".
Thiệu lẳn.g lặn.g nhìn Dun.g khôn.g nói một lời. Khôn.g phủ nhận n.ghĩa là anh ta đã n.gầm thừa nhận nhữn.g điều Dun.g vừa nói. Dun.g bắt đầu hốt hoản.g thật sự. Cô khôn.g n.gờ hành động tron.g cơn nóng giận của mình lại gây hậu quả kinh khủn.g thế này.
Sau hôm đó, Thiệu thườn.g xuyên ra vào nhà Dun.g tự nhiên như thể anh đã trở thành viên của gia đình. Mặc kệ Thiệu "mặt dày" thế nào, Dun.g vẫn khôn.g thèm tiếp khách. Nhưn.g Thiệu khôn.g để Dun.g phớt lờ mình. Anh thậm chí còn xin phép bố mẹ Dun.g rồi thản nhiên vào phòn.g Dun.g mặc kệ cô cấm cản.
Một mình với Thiệu tron.g phòn.g, Dun.g run rẩy dò xét phản ứng của anh ta. Thiệu nhìn quanh rồi bảo: "Phòn.g của chị gọn gàn.g và sạch sẽ thật đấy, nếu chị trở thành vợ của em thì em sẽ là n.gười đàn ôn.g hạnh phúc nhất trên đời". Dun.g n.ghe thấy sự giễu cợt tron.g giọn.g nói của Thiệu bởi tron.g phòn.g cô, áo quần vứt loạn xạ chẳn.g khác nào bãi chiến trườn.g.
Dun.g hít sâu một hơi rồi lớn giọn.g: "Biến ra khỏi phòn.g chị n.gay, cách hành xử của em thật ấu trĩ, chị khôn.g muốn mọi chuyện đi quá xa thêm nữa". Thiệu ghé sát Dun.g thì thầm nham hiểm: "Gái ế chỏn.g chơ như chị chắc hai bác muốn tống đi lắm rồi, chị có tư cách từ chối em sao? Nếu chị khôn.g đồn.g ý chuyện hôn sự, em cũn.g khôn.g cho phép chị nên duyên với bất cứ ai khác. Chị suy n.ghĩ kĩ đi!".
Thiệu đe dọa xon.g liền xuốn.g lầu chào bố mẹ cô rồi ra về. Dun.g sợ đến mức muốn n.gã quỵ. Bộ mặt giả dối của Thiệu đã lộ ra rồi. Nhưn.g mặc kệ Dun.g phản đối chuyện hôn sự, bố mẹ cô đều gạt đi. Khó khăn lắm con gái mới có chàn.g trai chịu rước, làm sao họ chịu để mất cơ hội tốt như vậy? Cho dù Dun.g khóc lóc kể lể về bộ mặt thật của Thiệu nhưn.g bố mẹ cô khôn.g tin. Họ cho rằn.g Thiệu là chàn.g trai tốt và Dun.g đan.g làm quá mọi chuyện để tránh phải kết hôn.
Rồi n.gày bố mẹ Thiệu chính thức san.g nhà bàn chuyện cưới xin cũn.g đến. Mẹ Thiệu nhìn Dun.g rồi tấm tắc khen: "Con trai bác khen cháu nhiều lắm, nó còn bảo nếu khôn.g phải cháu thì nó sẽ khôn.g lập gia đình".
Dun.g toát mồ hôi hột khi n.ghe nhữn.g lời đó. Thiệu đan.g đẩy mọi chuyện đi quá xa còn cô khôn.g biết phải làm thế nào để dừn.g lại trò đùa này.
Tâm sự bạn đọc
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Facebook Comment