Trước đây lúc đi lấy chồn.g, em cứ n.ghe mọi n.gười bảo lấy chồn.g khổ lắm, rồi sốn.g với mẹ chồn.g thì chịu sao nổi. Nhưn.g mà sau hơn 1 năm, em thấy cuộc sốn.g của mình dễ thở, chồn.g yêu chiều mà mẹ chồn.g thì đối xử với em như con ruột.
Từ n.gày đầu về làm dâu, mẹ chồn.g em đã bảo:
“Mẹ khôn.g có con gái, trước đây lại từn.g sốn.g cảnh mẹ chồn.g nàn.g dâu. Khổ nhiều rồi nên khôn.g khôn.g bao giờ có chuyện bắt nạt con dâu”.
Em tưởn.g bà chỉ nói vậy, về sau sốn.g với nhau mới thấy đún.g là khôn.g ai làm dâu sướn.g như em thật. Tiến.g là em ở với mẹ chồn.g nhưn.g nhiều khi còn hơn bố mẹ đẻ. Việc nhà khôn.g phải làm, thậm chí đến quần áo lót mẹ chồn.g cũn.g giặt hộ.
Cũn.g nhờ mẹ chồn.g mà kể từ khi kết hôn, em gần như khôn.g phải ăn cơm quán. Hôm nào bà cũn.g dậy nấu ăn để em man.g đi làm. Có bữa còn thế này nữa chứ. Em đi làm vội quá, khôn.g kịp man.g đồ ăn. Thế mà trưa hôm ấy, mẹ chồn.g em đứn.g trước cổn.g côn.g ty gọi điện:
“Alo con à, mẹ đan.g đứn.g dưới sảnh. Con xuốn.g lấy đồ ăn trưa đi, mẹ man.g đến rồi”.
Nói thật nói đó em vừa thấy hạnh phúc vừa thấy cảm động các chị ạ. n.ghĩ chẳn.g biết kiếp trước mình tu nhân tích đức thế nào mà kiếp này gặp được n.gười mẹ chồn.g tốt thế.
Hồi em man.g bầu, mẹ chồn.g khôn.g cho đụn.g vào bất kỳ việc gì. Có bữa em đi làm bị n.gã xe, động thai tí thôi. Vậy mà bà cứ thấy em xuốn.g nhà là lại:
“Con lên nhà n.ghỉ đi. Để đó cho mẹ”.
Hôm em đi đẻ, chồn.g đan.g côn.g tác ở Vũn.g Tàu. Bố mẹ đẻ của em cũn.g đún.g đợt đi du lịch. Thế là hôm chuyển dạ, chỉ có em và mẹ chồn.g xách giỏ đồ vào viện sinh. Lần đầu sinh con, cũn.g là lần đầu em trải n.ghiệm cái cảm giác đau thấu trời ấy. Lúc đến cơn đau đẻ, em la hét vì khôn.g thể chịu được. Mẹ chồn.g em n.gồi bên cạnh, lau mồ hôi rồi lại động viên:
“Cố lên con. Chịu khó giữ sức, lát còn có sức mà rặn đẻ nữa”.
Sau khi em sinh con, cũn.g là mẹ chồn.g một tay chăm sóc. Mấy n.gười tron.g phòn.g bệnh nhìn mẹ chồn.g em chăm con dâu, cứ tưởn.g con đẻ. Mà em nói đó là mẹ chồn.g, họ còn chẳn.g tin cơ. Chắc họ n.ghĩ ai làm con dâu cũn.g khổ, ai làm mẹ chồn.g cũn.g quá quắt, đành hanh đấy.
Nói đến vấn đề này, em còn tự hào vì mẹ chồn.g em là n.gười rất biết lý lẽ. Khôn.g bao giờ có chuyện bà bênh con trai rồi quát tháo con dâu. buồn cười hôm ấy vợ chồn.g n.gồi chơi, chồn.g em mới bảo:
“n.gày xưa chồn.g cứ sợ phải đứn.g giữa mẹ với vợ. Thế mà thoát cái cảnh ấy, nhưn.g lại bị cho ra rìa”.
“Ai bảo anh như thế, mẹ chiều em vậy chứ anh lúc nào chẳn.g nhất”.
“Được rồi. Trêu mẹ tí nhé”.
Thế là lão chồn.g em dở chứn.g, muốn trêu mẹ. Nhà đan.g yên lành, con thì n.gủ. Chồn.g em tia thấy mẹ đan.g đi đến cầu than.g, lão giả vờ lôi em ra quát:
“Cô đừn.g có n.ghi n.gờ lun.g tun.g, tôi tát cho bây giờ”.
“Anh có giỏi thì tát đi”.
“Này, đừn.g có thách”.
Chồn.g em mới nói đến đó, mẹ anh đã đẩy cửa vào rồi mắn.g té tát:
“Ai dạy anh cái thói vũ phu đấy? Tôi nói cho anh biết, anh mà đánh nó thì tôi đuổi ra đườn.g đấy”.
Lúc ấy, chồn.g em hạ giọn.g rồi ôm lấy mẹ:
“Con đùa đấy. Mà mẹ bênh con dâu mẹ quá, con làm sao dám đụn.g vào”.
Mẹ chồn.g em thở phào nhẹ nhõm nhưn.g vẫn khôn.g quên lẩm bẩm:
“Cha bố anh. Đùa với chả cợt, lần sau đừn.g có đùa thế, làm mẹ chạy vội chạy vàn.g suýt thì n.gã đây này”.
Vừa nói, mẹ chồn.g em vừa vơ mấy cái tã của cháu để man.g xuốn.g giặt. Khôn.g biết sau này thế nào chứ giờ em cảm kích với mẹ chồn.g quá. Có chị nào được mẹ chồn.g chiều khôn.g, kể ra cho vui đi các chị.
Theo: webtretho.com
Home
Gia đình
Gia-dinh
Vợ chồng em đùa nhau, mẹ chồng tưởng thật bèn quát con trai: ‘Đụng đến nó thì anh ra đường luôn’
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
Facebook Comment