Hai em ơi, làm ơn ’nhẹ nhàng‘ tý cho hàng xóm ngủ, tường có cách âm đâu’

Lin.h thề, may c.ho cô ta hôm đó khôn.g phải n.gày tới thán.g của Lin.h, c.hứ nếu khôn.g thì cái mặt dày của ta đã c.hi c.hít n.hữn.g vết món.g tay của Lin.h rồi.



“Hai em ơi, làm ơn n.hẹ n.hàn.g tý đi c.ho hàn.g xóm còn n.gủ c.hứ, tườn.g có các.h âm đâu”. (Ản.h min.h họa)

Lin.h có hàn.g xóm mới. n.ghe đâu là hai n.gười yêu n.hau, c.huẩn bị kết hôn. Đó là n.ghe họ nói c.hứ Lin.h cũn.g có biết được c.hi tiết sự thể đâu. Mà thôi, Lin.h cũn.g c.hẳn.g quan tâm. Bởi tron.g khu này, n.hà nào biết n.hà nấy, c.hứ có qua lại, giao tiếp bao giờ đâu. Đán.g lẽ ra Lin.h sẽ c.hẳn.g thèm quan tâm đến họ đâu, n.hưn.g mà sự xuất hiện của họ đã khiến c.ho cuộc sốn.g của Lin.h bị đảo lộn.

Giờ giấc sin.h hoạt của hàn.g xóm khác với của Lin.h. Lin.h làm giờ hàn.h c.hín.h. Còn họ hìn.h n.hư mở cửa hàn.g bán đồ ăn đêm gì đó nên giờ họ n.gủ thì Lin.h thức, giờ Lin.h thức thì họ n.gủ. Và rắc rối c.hín.h là bắt đầu từ c.huyện đó.

n.gay đêm đầu tiên họ xuất hiện đã gây rắc rối c.ho giấc n.gủ của Lin.h. Lin.h vốn đã mắc c.hứn.g mất n.gủ kin.h niên, phải khó khăn lắm mới có thể c.hìm vào giấc n.gủ. Vậy mà vừa c.hợp mắt được c.hút xíu thì đã n.ghe thấy tiến.g á, rồi lại hự. Và sau đó là hàn.g loạt n.hữn.g âm than.h rên rỉ phát ra sát vác.h. Thậm c.hí Lin.h còn n.ghe rõ cả tiến.g c.hân giườn.g cót két nữa kia. Khỏi cần phải hỏi Lin.h cũn.g thừa biết là họ đan.g làm gì.

Bực mìn.h, Lin.h lấy c.hăn c.hùm kín mít lại mà tìn.h trạn.g vẫn khôn.g thể khá hơn. Maysao , âm than.h đó cuối cùn.g cũn.g c.hịu dừn.g lại. Và Lin.h, mất n.gủ luôn từ lúc đó. Sớm hôm sau, Lin.h tới côn.g ty với đôi mắt thâm cuồn.g. Mọi n.gười n.hìn Lin.h với an.h mắt trêu c.học:

- Lại thức trọn đêm n.hớ an.h nào rồi hả.

Nỗi đau của một kẻ ế bền vữn.g lại trỗi dậy. Thức trọn đêm n.hớ an.h nào thì đã tốt. Đằn.g này, thức trọn đêm c.hỉ để n.ghe n.hữn.g âm than.h rên rỉ ấy. n.ghe có muốn phát điên khôn.g cơ c.hứ.

Lin.h cứ n.ghĩ c.hỉ có đêm đó do họ cao hứn.g quá nên mới vậy. n.hưn.g có n.gờ được đâu, một tuần đều n.hư vắt c.han.h, 2 n.gày 1 lần, Lin.h phải nằm c.hịu đựn.g màn tra tấn tin.h thần ấy. Lin.h đã kê giườn.g các.h xa bức tườn.g ra rồi vậy mà vẫn khôn.g ăn thua. Đeo tai n.ghe vào thì mắt Lin.h cứ mở thao láo, n.hìn lên trần n.hà. Ôi c.hỉ có c.húa mới có thể hiểu lòn.g Lin.h lúc này mà thôi.

Lin.h đã địn.h bụn.g san.g nói rồi n.hưn.g lại n.gại vì đó là đời sốn.g riên.g tư của họ. Can thiệp sâu quá lại thàn.h khôn.g hay. n.hưn.g Lin.h có ý n.hư vậy mà sao họ lại khôn.g biết n.ghĩ cơ c.hứ. Đã cả thán.g nay rồi, Lin.h khôn.g thể tập trun.g làm được việc gì cả c.hỉ vì mất n.gủ. Và sức c.hịu đựn.g của con n.gười cũn.g c.hỉ có giới hạn mà thôi, c.ho tới một tối nọ…

Lin.h vừa bị sếp mắn.g c.ho một trận vì dạo này côn.g việc c.hển.h mản.g. Bực tức còn c.hưa xuôi. Tối hôm đó hàn.g xóm lại giao ban sớm hơn thườn.g lệ. Cứ rúc ra rúc ríc.h. Máu tron.g n.gười sôi hết cả lên, Lin.h khôn.g thể c.hịu đựn.g thêm nữa và…

Lin.h dồn sự bực tức vào tiến.g đập cửa. Cô gái mặc n.guyên c.hiếc váy n.gủ lộ gần hết “của nả” ra mở cửa c.ho Lin.h. Khôn.g đợi cô ta c.hào, Lin.h nói luôn:



“Nếu là c.hị, c.hị có kìm lại được khôn.g mà c.hị kêu em”. (Ản.h min.h họa)


Nếu là c.hị, c.hị có kìm lại được khôn.g mà c.hị kêu em.

- Hai em ơi, làm ơn n.hẹ n.hàn.g tý đi c.ho hàn.g xóm còn n.gủ c.hứ, tườn.g có các.h âm đâu.

- c.hị thử là em xem c.hị có kiềm c.hế được khôn.g? – Cô ta còn cao giọn.g lại với Lin.h

Lin.h thề, may c.ho cô ta hôm đó khôn.g phải n.gày tới thán.g của Lin.h, c.hứ nếu khôn.g thì cái mặt dày của ta đã c.hi c.hít n.hữn.g vết món.g tay của Lin.h rồi.

- 2 em ơi, có gì thì n.hẹ n.hàn.g tí, các.h âm ở đây kém lắm. – n.ga cố mềm mỏn.g nói

- Nếu là c.hị, c.hị có kìm lại được khôn.g mà c.hị kêu em.

Lin.h giận run, c.hỉ muốn lao vào xé xác đôi tìn.h n.hân càn rỡ, mặt dày kia.

n.gày hôm sau, Lin.h tìm mấy n.hà hàn.g xóm khác than vãn, kể khổ, c.hẳn.g n.gờ họ cũn.g c.hun.g nỗi niềm tâm sự n.hưn.g ai cũn.g n.gại nên khôn.g nói. Họ cùn.g c.hun.g ý tưởn.g đề n.ghị c.hủ n.hà di dời cặp bạn trẻ kia. Nếu có phải đền bù hợp đồn.g, họ sẵn san.g rút hầu bao ra trả. Từ sau khi n.hà hàn.g xóm vô duyên ấy c.huyển đi, niềm hạn.h phúc n.hỏ bé là đêm đêm được n.gủ n.gon của Lin.h cũn.g mới tìm lại được!

Tâm sự bạn đọc
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment