Lúc nửa đêm bên nhà hàng xóm có tiếng động đang phá nát hạnh phúc của tôi!

Tôi lấy vợ ở khi đã ở n.gưỡn.g “ế”, n.hưn.g vẫn may mắn lấy được một n.gười vợ vừa xin.h đẹp vừa dịu dàn.g. Từ khi n.gỏ lời cầu hôn cô ấy, tôi đã biết cô ấy khôn.g yêu tôi. Lúc đó tôi n.ghĩ, khôn.g sao cả, tìn.h yêu của tôi cũn.g đủ c.ho cả hai n.gười.

Ản.h Min.h Họa

Lan n.gày đó đồn.g ý lấy tôi là vì gia đìn.h cô ấy thúc ép, mà tôi lại là “ứn.g cử viên sán.g giá n.hất” tron.g số n.hữn.g vệ tin.h vây quan.h cô ấy. Tôi có n.hà, có xe, có côn.g việc ổn địn.h. Tuy rằn.g n.hà là căn hộ tập thể cũ bố mẹ tôi để lại, xe cũn.g là xe cũ, côn.g việc c.hỉ là n.hân viên tron.g một doan.h n.ghiệp tư n.hân cỡ vừa, khôn.g dám nói là dư dả n.hưn.g tôi vẫn có thể c.ho cô ấy cuộc sốn.g đầy đủ.

Lấy n.hau về, tôi mới phát hiện, Lan dịu dàn.g n.hưn.g lại rất hám hư dan.h. Cô ấy c.hỉ là một côn.g n.hân dệt may bìn.h thườn.g n.hưn.g luôn thíc.h quần áo hàn.g hiệu, tran.g sức xa xỉ. Mỗi lần tôi khôn.g mua nổi c.ho cô ấy món đồ hàn.g hiệu cô ấy yêu thíc.h, cô ấy sẽ xị mặt ra và oán trác.h: “n.gày trước em đún.g là mắt mù mới lấy an.h. Có một món đồ cũn.g khôn.g mua nổi c.ho vợ, an.h còn đi làm làm gì? An.h n.hìn an.h c.hươn.g sát vác.h mà xem, n.gười ta làm đến giám đốc rồi đấy, cả n.gười mặc toàn đồ hiệu. Các.h n.hau có một vác.h tườn.g mà sao c.hên.h lệc.h n.hiều thế?” n.hữn.g lúc n.hư vậy, tôi c.hỉ im lặn.g, âm thầm xấu hổ.

“An.h c.hươn.g” tron.g lời nói của cô ấy là n.gười hàn.g xóm sát vác.h n.hà tôi, là n.gười nơi khác đến. Căn n.hà an.h ta ở là của một n.gười bạn đi nước n.goài, khôn.g dùn.g đến nên c.ho mượn. n.hà c.hún.g tôi là n.hà tập thể kiểu cũ nên các.h âm rất kém, ở bên n.hà tôi vẫn còn có thể n.ghe được tiến.g n.hà hàn.g xóm xào nấu thức ăn. Mà an.h c.hươn.g kia, mới 30 đã làm giám đốc, ra n.goài là quần áo tây tran.g n.ghiêm c.hỉn.h, giày da n.goại bón.g lộn, đồn.g hồ san.g trọn.g, đi siêu xe, rất ra dán.g ôn.g c.hủ thàn.h đạt. An.h ta c.hín.h là thần tượn.g tron.g mất tất cả n.hữn.g n.gười phụ nữ của khu. Tôi thật khôn.g hiểu, n.hiều tiền n.hư thế, an.h ta sao phải ở nơi cũ nát này?

Mấy n.gày trước, tôi thấy Lan có một c.hiếc túi xác.h mới, thoạt n.hìn có vẻ rất đắt tiền. Tôi hỏi cô ấy c.hiếc túi bao n.hiêu tiền, có phải cô ấy lại tiêu hết tiền ăn thán.g này để mua cái túi rồi khôn.g? Cô ấy c.hỉ đáp trả c.ho tôi một cái n.hìn khin.h bỉ, rồi đi thẳn.g vào bếp nấu cơm. Ăn cơm xon.g, tôi muốn nói c.huyện với cô ấy về việc c.huyện cô ấy tiêu tiền n.hư nước, Lan lại làm bộ sắp mưa vội ra ban côn.g thu quần áo. n.hữn.g lời tôi c.hực nói c.hỉ đàn.h nuốt lại vào bụn.g.

Hôm ấy, Lan nói cô ấy phải tăn.g ca, khôn.g về. Một mìn.h tôi nằm trên giườn.g, lăn lộn mãi vẫn khôn.g n.gủ được. Tôi lại n.hớ đến khoản.g thời gian này c.hún.g tôi hay khắc khẩu, c.hỉ cần giáp mặt là lại cãi n.hau. Cứ suy n.ghĩ miên man, bất giác đã đến nửa đêm mà đầu óc tôi vẫn hoàn toàn tỉn.h táo, khôn.g thấy buồn n.gủ một c.hút nào. Lúc này, n.hà sát vác.h van.g lên n.hữn.g tiến.g độn.g mờ ám, tôi biết rằn.g vị giám đốc c.hươn.g kia lại dẫn phụ nữ về qua đêm.

Tôi n.ghe mãi cũn.g thàn.h quen. c.huyện đời tư của n.gười ta, tôi cũn.g khôn.g tiện nói ra. Hơn nữa xã hội bây giờ cũn.g cởi mở, an.h ta c.hưa có vợ nên qua lại với n.hiều n.gười bạn gái cũn.g c.hẳn.g phải việc gì phạm pháp. Đột n.hiên, tiến.g n.gười phụ nữ bên ấy vọn.g lại n.ghe vô cùn.g rõ ràn.g tron.g màn đêm yên tĩn.h. Tim tôi n.hư n.gừn.g đập tron.g khoản.h khắc, bởi giọn.g nói n.gười phụ nữ ấy...rất giốn.g VỢ TÔI! Tôi vội vàn.g dán tai vào vác.h tườn.g để n.ghe rõ hơn âm than.h từ n.hà hàn.g xóm. Mặc dù biết làm n.hư vậy là bất lịc.h sự, n.hưn.g tôi làm gì còn tâm trí nào mà để ý lịc.h sự hay khôn.g.

Càn.g n.ghe, tôi càn.g thấy âm than.h ấy vô cùn.g quen thuộc. n.hất địn.h là tiến.g của Lan, tôi có thể khẳn.g địn.h! Lúc đó, đầu óc tôi đột n.hiên trốn.g rỗn.g. n.ghĩ lại n.hữn.g biểu hiện bất thườn.g gần đây của Lan, tôi hoản.g hốt ý thức được sự tìn.h khôn.g ổn. Tôi rón rén tiến san.g cửa n.hà an.h c.hươn.g, muốn đập cửa xôn.g vào để làm rõ n.gọn n.gàn.h. n.hưn.g khi đối diện với cán.h cửa kia, tôi lại n.gập n.gừn.g do dự. Nếu tôi đập cửa, hàn.g xóm quan.h đây cũn.g sẽ dậy theo. Khi đó, dù n.gười trên giườn.g của tay c.hươn.g kia có phải là vợ tôi hay khôn.g thì tôi cũn.g bị mất hết thể diện. n.ghĩ đến đây, tôi lại thất thểu trở về phòn.g, cả đêm nằm c.hịu đựn.g tiến.g độn.g n.hư hàn.g n.gàn mũi kim đâm vào tai mìn.h.

Khôn.g bắt được tận tay nên hôm sau Lan về, cô ta c.hối bay c.hối biến, còn đưa ra một số n.hân c.hứn.g và c.hứn.g cứ n.goại phạm rất thuyết phục. Sau đó, cô ta còn giận n.gược lại tôi, c.ho rằn.g tôi íc.h kỷ n.hỏ n.hen, lòn.g dạ xấu xa dám n.ghi oan c.ho vợ. Còn tôi vẫn tin tưởn.g vào n.hữn.g gì bản thân mìn.h n.ghe thấy.

Giờ cuộc sốn.g vợ c.hồn.g tôi khôn.g khác gì địa n.gục. Tôi cảm thấy hoàn toàn bế tắc..

Sưu Tầm
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment