Hãy trân trọng người vợ đang ngày ngày ở bên cạnh mình

Lan và Hoàn.g là đôi vợ c.hồn.g trẻ sốn.g ở một thàn.h phố lớn. Họ đã kết hôn được khoản.g 5 năm và có một cậu con trai gần 3 tuổi. Hai vợ c.hồn.g họ sốn.g cùn.g n.gười mẹ già, sức yếu.


Cuộc sốn.g của họ cũn.g trôi qua n.hư n.hiều gia đìn.h khác. Buổi sán.g họ đi làm, cậu con trai đi học mẫu giáo, tron.g n.hà c.hỉ còn lại n.gười mẹ già. Mỗi buổi sán.g, n.gười vợ đều dậy sớm nấu bữa sán.g c.ho gia đìn.h ăn, để phần sẵn thức ăn trưa c.ho mẹ c.hồn.g, c.ho con ăn và đưa con đến trườn.g. Lan khôn.g quá vất vả n.hưn.g cũn.g gần n.hư khôn.g còn thời gian riên.g c.ho bản thân mìn.h…

Hôm trước, Hoàn.g tan làm trở về n.hà n.hìn thấy vợ đan.g bận rộn c.huẩn bị bữa tối tron.g phòn.g bếp, cô khôn.g n.hìn an.h mà thúc giục: “Sao hôm nay an.h về muộn thế? n.han.h n.han.h rửa tay, xon.g rồi đem thức ăn và lấy bát đũa ra bàn để c.huẩn bị ăn cơm!”

Hoàn.g đã quen n.ghe thấy n.hữn.g lời này hàn.g n.gày n.hưn.g hôm nay tron.g lòn.g an.h có vẻ khó c.hịu hơn. Vừa làm theo lời vợ, Hoàn.g vừa n.ghĩ n.gợi: “Mới kết hôn 5 năm thôi mà bao n.hiêu lời n.gon n.gọt n.hẹ n.hàn.g đã bị n.hữn.g lời này thay thế hết. Sau này khôn.g biết sẽ còn c.hán đến mức nào?”

Đến cuối bữa ăn khi c.hỉ còn hai vợ c.hồn.g, Hoàn.g kể với Lan: “Ôn.g c.hủ của an.h đan.g bao bọc một cô n.hân tìn.h rất xin.h đẹp, n.ghe nói là vì vợ của ôn.g ấy luôn lạn.h lùn.g nên mới thàn.h ra n.hư vậy. n.gẫm n.ghĩ cũn.g đún.g, nếu n.hư bà vợ n.gày nào cũn.g c.hỉ biết cơm nước, củi gạo, mắm muối tươn.g cà thì n.gười đàn ôn.g nào mà c.hẳn.g thấy c.hán!” Vừa nói xon.g, Hoàn.g liền thở một hơi thật dài với vẻ c.hán nản.

Lan n.ghe xon.g n.hữn.g lời này của Hoàn.g tron.g lòn.g biết rõ c.hồn.g đan.g có ý ám c.hỉ mìn.h n.hưn.g cô giả vờ n.hư khôn.g biết rồi nói: “Nếu n.hư một n.gày nào đó, có một cô gái xin.h đẹp hẹn an.h đi xem phim mà an.h cũn.g rất muốn đi, thì an.h đừn.g vội n.hận lời, hãy mời cô ấy đến c.hăm sóc c.ho con trai c.hún.g ta, em sẽ mời an.h đi được c.hứ?”

Hoàn.g n.ghe xon.g n.gồi im lặn.g khôn.g nói lời nào…

Lan nói tiếp: “Nếu n.hư một n.gày nào đó đan.g đi trên đườn.g, an.h gặp một cô gái ăn mặc rất hợp mốt và đẹp mắt mà cảm thấy vợ an.h khôn.g đủ xin.h đẹp thì hãy hỏi cô ấy c.hi phí dưỡn.g da hàn.g thán.g là bao n.hiêu, c.hi phí mua sắm quần áo giày dép là bao n.hiêu sau đó mỗi thán.g, an.h hãy đưa số tiền đó c.ho em, em cũn.g sẽ đẹp hơn!”
Hoàn.g vẫn n.gồi im lặn.g…

Lan lại tiếp tục: “Nếu n.hư an.h thực sự có tìn.h cảm với n.gười khác, muốn cùn.g cố ấy kết hôn thì em sẵn sàn.g c.huyển ra n.goài sốn.g cùn.g con để c.ho hai n.gười sốn.g cùn.g n.hau và c.hăm sóc mẹ. Hai n.gười hãy cố gắn.g kiên trì tron.g ít n.hất là 5 năm n.hé!”

Hoàn.g lúc này n.hư bừn.g tỉn.h và nói: “An.h c.hỉ là nói c.huyện vậy thôi, c.hứ đâu có ý gì?”

Lan lắc đầu nói tiếp: “Sau này, n.hữn.g n.gày giỗ tết thì an.h hãy mời cô ấy đến còn n.hữn.g n.gày n.hư lễ tìn.h n.hân thì em sẽ đi c.hơi cùn.g với an.h. Mỗi khi đi làm giúp đám tan.g hay thăm hỏi họ hàn.g ốm đau thì hãy mời cô ấy đi, còn em sẽ đi du lịc.h cùn.g an.h. Mà tốt n.hất là cô ấy phải toàn tâm toàn ý c.hăm sóc tốt c.ho con trai an.h thì c.hún.g ta đi c.hơi mới thoải mái. Nếu n.hư lươn.g của em khôn.g cần phải thuốc than.g c.ho mẹ nữa thì em còn có thể mời an.h đi du lịc.h nước n.goài, n.gao du bốn phươn.g, sốn.g thoải mái, an.h thấy đún.g khôn.g?”

Hoàn.g lúc này khôn.g n.hịn được liền thốt lên: “n.hữn.g điều kiện này của em thì ai mà đáp ứn.g được?”

Lan n.ghe xon.g liền nói: “Vậy đún.g rồi! Điều mà an.h thiếu n.hất khôn.g phải là một cô gái xin.h đẹp nào đó, mà là thiếu một n.gười phục vụ đến để c.hia sẻ vất vả với vợ an.h để c.ho vợ an.h có thời gian đi vui c.hơi cùn.g với an.h. Nếu n.hư làm được n.hữn.g điều đó thì em cũn.g là “tìn.h n.hân” của an.h cả đời! Nếu n.hư an.h còn c.hưa có biện pháp để làm n.hữn.g việc đó thì em tự n.hiên cũn.g c.hỉ có thể là một thiếu phụ luốn.g tuổi, làm n.gười phục vụ c.ho gia đìn.h này thôi.”

Hoàn.g lúc này n.hư tỉn.h n.gộ, an.h vội vàn.g nói lời xin lỗi vợ: “An.h xin lỗi, từ nay sẽ khôn.g nói n.hữn.g điều n.gớ n.gẩn n.hư thế nữa. c.hún.g ta sẽ sốn.g cùn.g n.hau đến đầu bạc răn.g lon.g n.hé!”

Là n.gười c.hồn.g đừn.g bao giờ so sán.h vợ của mìn.h với một cô gái khác bởi vì cô gái đó dù sao cũn.g khôn.g phải vợ của mìn.h. Hãy trân trọn.g n.gười vợ đan.g n.gày n.gày ở bên cạn.h mìn.h. Tron.g cuộc sốn.g hôn n.hân, hai bên phải hiểu và thôn.g cảm với n.hau, thậm c.hí phải trả côn.g, c.ho đi n.hiều hơn một c.hút, ít phàn nàn một c.hút thì sẽ khôn.g có sự tran.h cãi và bất mãn. n.gười vợ mới là n.gười cam tâm tìn.h n.guyện ở bên mìn.h cả đời. Hạn.h phúc kỳ thực khôn.g phải c.huyện quá khó!

P/S : Cảm ơn bạn đã đọc bài,nếu thấy hay và ý n.ghĩa thì đừn.g quên c.hia sẻ c.ho mọi n.gười cùn.g đọc n.hé !

n.guồn: Sưu tầm
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment