Bức thư tình của vợ tâm sự của người vợ nhớ chồng

n.gày đầu tiên chồn.g đến với vợ khôn.g được thuận lợi n.hư các cặp đôi khác, dù vậy chồn.g vẫn lặn.g lẽ bên vợ. Chồn.g khôn.g lãn.g mạn n.hưn.g lại rất chu đáo và n.hiệt tìn.h. Lời tỏ tìn.h của chồn.g cũn.g chẳn.g giốn.g ai. Có ai hỏi n.gười yêu mìn.h "Em có còn yêu an.h khôn.g", n.hưn.g với vợ n.hư thế cũn.g đủ hiểu chồn.g muốn nói gì. Thời khắc đó đối vợ thực sự rất hạn.h phúc.

Khi bước vào cuộc sốn.g gia đìn.h, chồn.g cũn.g khôn.g bao giờ hứa hẹn với vợ bất cứ điều gì. n.hưn.g tron.g suốt n.hữn.g năm thán.g hôn n.hân sau này, cho dù lúc vui sướn.g hay lúc khó khăn, vất vả, chồn.g vẫn luôn chứn.g min.h cho vợ thấy rằn.g, chồn.g là n.gười một lòn.g hướn.g về gia đìn.h, để n.hà mìn.h đún.g n.ghĩa là tổ ấm!

Khi vợ mới bỡ n.gỡ về làm dâu, chồn.g đã là n.gười luôn bên vợ tron.g mọi mối quan hệ, dù là n.hà chồn.g hay bạn bè, làn.g xóm. Vợ chồn.g có cãi n.hau, xích mích cũn.g toàn chồn.g n.hườn.g n.hịn vợ thôi. Rồi đi làm thì chớ, về n.hà là chồn.g đều xôn.g vào giúp vợ việc nọ việc kia. Vợ ốm, mệt là chồn.g xăn.g xái đi mua thuốc, xắn tay vào làm việc n.hà luôn chẳn.g cần vợ phải mở miện.g n.hờ vả.

Lúc vợ sin.h con, chồn.g chăm sóc vợ hết lòn.g, vợ nằm viện một tuần thì chồn.g cũn.g n.ghỉ một tuần, tối chồn.g cũn.g chẳn.g n.gại dải chiếu n.gủ ở bện.h viện với vợ con, n.hìn chồn.g chạy lăn.g xăn.g và quấn lấy con mà vợ cảm thấy ấm lòn.g. Chồn.g khôn.g n.gại cả n.hữn.g việc mà đàn ôn.g thườn.g chẳn.g mấy n.gười muốn mó tay vào n.hư giặt quần áo, rửa bát, quét n.hà...

n.hữn.g n.gày qua vợ sẽ xem n.hư một giấc mơ (Ản.h min.h họa)

n.hiều hôm chồn.g với đôi mắt sâu hoắm vì thức đêm chăm con để vợ được n.gủ yên, dù sán.g mai sẽ phải đi làm sớm. Vợ cảm độn.g lắm vì chồn.g luôn hết lòn.g vì con cái từ việc n.hỏ n.hất, thật sự hiếm có n.gười đàn ôn.g nào n.hư vậy.

Khi cuộc sốn.g càn.g bận rộn hơn vì hai vợ chồn.g đều đi làm. Sán.g ra, chồn.g đảm n.hận phần việc đưa con đi học. Con trai học 5 năm tiểu học là quãn.g thời gian được bố đưa đón, sau này khi con lớn và chồn.g cũn.g bân rộn hơn thì chồn.g vẫn đưa đón con mỗi khi có thời gian. n.hìn hìn.h ản.h hai bố con chở n.hau đi học và đi làm là hìn.h ản.h vợ luôn cảm thấy ấm áp vô cùn.g.

Chồn.g là n.gười luôn tham côn.g tiếc việc, n.hiều khi mệt vợ bảo chồn.g n.ghỉ n.gơi n.hưn.g chồn.g đều đưa ra một lý do – điều này vợ biết từ khi mới yêu chồn.g rồi. Sau này, chồn.g thổ lộ chồn.g ham mê côn.g việc n.hưn.g cũn.g vì muốn cho vợ và con đỡ vất vả, vợ n.ghe chồn.g nói vậy mà tron.g lòn.g thấy trào dân.g niềm hạn.h phúc.

Lươn.g thán.g được bao n.hiêu chồn.g đều đưa vợ giữ cả, chỉ giữ lại một chút để đi lại và mua vật tư đi làm. Hồi mới cưới, chồn.g đi đâu cũn.g kéo vợ đi cùn.g. Bần cùn.g phải đi một mìn.h thì thể nào chồn.g cũn.g trốn về sớm với vợ.

Sau này có con đi đâu chồn.g vẫn thích đưa cả vợ và con đi cùn.g, n.hưn.g vợ thườn.g rất lười đi và vợ cũn.g muốn chồn.g được tự do với bạn bè, n.hiều khi khôn.g rủ được vợ đi chồn.g vẫn trêu vợ bị tự kỉ, khi đó vợ chỉ biết cười trừ mà khôn.g nói gì.

Cho đến giờ, sau 15 năm bên n.hau và có với n.hau một con, vợ chẳn.g có điều gì phải phàn nàn về chồn.g. Mà nói thế chứ chồn.g mìn.h cũn.g có điểm ghét lắm cơ. Chồn.g nói vợ con luôn xếp hàn.g đầu n.hưn.g n.hiều lúc chồn.g cũn.g suốt n.gày chỉ biết côn.g việc, đi từ sán.g sớm đến tối mịt mới thấy về. Ghét n.hất là n.hữn.g lúc ốm đau chồn.g vẫn cố gắn.g làm, vợ n.hắc n.hở, khuyên n.hủ đều bỏ n.goài tai.
Vợ chẳn.g thể nào quên n.hữn.g n.gày chân chồn.g bị đau, chồn.g cũn.g chẳn.g n.gồi yên ở n.hà, n.hữn.g n.gày đó vợ được đưa đón chồn.g đi làm, vợ mới hiểu hết nỗi vất vả mà chồn.g đã trải qua. Vợ chẳn.g biết nói gì với chồn.g mà chỉ biết nói rằn.g vợ yêu chồn.g rất n.hiều.

Chồn.g là một n.gười chồn.g, một n.gười cha, và là một n.gười đàn ôn.g mẫu mực. Mấy thú vui n.hư n.hậu n.hẹt, bài bạc, game gủn.g… chồn.g đều khôn.g dín.h dán.g. n.hư vậy vợ chẳn.g có gì để nói đàn.h tích cực tẩm bổ cho chồn.g để chồn.g khỏe mạn.h, có sức "cày kéo" phục vụ vợ con vậy!

n.hiều khi vợ đi làm về muộn, chồn.g về sớm hơn chồn.g lại vào bếp giúp vợ nấu cơn dọn dẹp, n.hìn hìn.h ản.h đó vợ chỉ biết n.hẹ n.hàn.g đến vòn.g tay ôm n.hẹ chồn.g một cái từ đằn.g sau và nói cảm ơn chồn.g yêu.

Hạn.h phúc n.hất là được cùn.g chồn.g và con vui vẻ quây quần bên mỗi bữa cơm, cùn.g n.hau kể n.hữn.g câu chuyện đã diễn ra tron.g n.gày, vợ vẫn có một thói quen hỏi chồn.g muốn ăn gì để vợ nấu, câu trả lời của chồn.g sẽ luôn là xem con ăn gì thì em nấu.

Nếu một tron.g hai vợ chồn.g đi làm về trễ hơn so với hàn.g n.gày, thì vợ hoặc chồn.g sẽ gọi điện hỏi xem (em sắp về chưa? hoặc an.h sắp về chưa?) Chồn.g biết khôn.g mỗi đồ dùn.g, vật dụn.g tron.g gia đìn.h đều chứa đựn.g hìn.h ản.h và bao tìn.h cảm của chồn.g tron.g đó. Tất cả mọi thứ cứ n.gày càn.g khắc sâu tron.g tim vợ.

Nếu để n.hắc tới n.hữn.g kỷ niệm đã gắn bó với gia mìn.h thì sẽ chẳn.g có hồi kết, n.hưn.g mỗi khi n.gồi nói đến chồn.g nước mắt vợ lại khôn.g n.gừn.g rơi. Khôn.g biết bao n.gày nay cứ mỗi buổi trên đườn.g đi làm về nước mắt vợ cứ trào ra, vì lại n.hớ n.hữn.g n.gày chồn.g còn ở bên vợ, trên đườn.g về vợ phải n.ghĩ hôm nay cho chồn.g và con ăn gì? Và điều quan trọn.g n.hất là được n.hìn thấy chồn.g mìn.h đi làm về vợ sẽ được giúp chồn.g sách túi đồ vào n.hà, một chút vây thôi mà sao thấy hạn.h phúc vô cùn.g.
Bây giờ tất cả n.hữn.g điều đó đã trở thàn.h một ký ức tốt đẹp, vợ sẽ luôn n.hìn vào đó để làm n.ghị lực sốn.g tiếp quãn.g đời còn lại khi khôn.g có chồn.g ở bên.

Vậy là vợ đã xa chồn.g tròn 100 n.gày rồi đó, bấy n.hiêu n.gày vợ sốn.g tron.g n.hớ n.hun.g và buồn tủi, vợ n.hớ chồn.g rất n.hiều, nước mắt cứ rơi cho dù vợ đã cố gắn.g n.găn lại. Và rồi vợ cũn.g đã hiểu tại sao? Cuối cùn.g thức dậy mới biết là giấc mơ, thức dậy chẳn.g còn thấy chồn.g ở bên vợ. Cuối cùn.g nỗi đau là thật, khiến cho trái tim vợ n.hư n.gừn.g đập. Cuối cùn.g chả có điều gì, có thể đắn.g hơn cả nước mắt. n.hữn.g n.gày n.hữn.g đêm vợ cứ đợi chờ một phép n.hiệm mầu, man.g chồn.g về bên vợ và con. Điều đó liệu đún.g hay là sai?

Tại sao n.hữn.g nỗi n.hớ chỉ bên n.gười ở lại? Tại sao khôn.g cho tim vợ bớt đau đi? Tại sao n.hữn.g lúc muốn khóc vợ cứ phải mỉm cười? Vợ phải cười dù lòn.g khôn.g vui, vợ sẽ cố giấu kí ức vào một nơi nào xa vời. n.hữn.g n.gày qua vợ sẽ xem n.hư một giấc mơ.
Chỉ cần thấy chồn.g nơi đó được bìn.h yên, nỗi buồn đó hãy dàn.h riên.g cho vợ.

Theo 24h
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment