n.gay từ hồi tôi còn yêu anh, bạn bè tôi đã gàn, bảo anh khôn.g hợp với tôi, vì anh quá quản.g giao, quá đào hoa, tron.g khi đó tôi chỉ là đứa bình thườn.g, ít nói và cam chịu. Thế nhưn.g vì tình cảm, tôi vẫn quyết yêu và lấy anh bằn.g được.
Thời gian đầu mới cưới, tôi vẫn đi làm, lươn.g tôi cũn.g khôn.g thua kém anh, thậm chí còn cao hơn. Nhưn.g đến khi n.ghỉ sinh thì mọi chuyện bắt đầu có vấn đề. Chồn.g tôi khá tính toán, chi li với vợ, anh luôn bón.g gió rằn.g vợ chồn.g muốn bình đẳn.g thì phải độc lập Kinh tế, cái này khôn.g phải tôi khôn.g biết, nhưn.g đẻ con ra khôn.g chăm thì ai chăm, tôi đâu phải 3 đầu 6 tay mà vừa đi làm vừa chăm con đỏ. Ôn.g bà nội n.goại đều ở xa, đều bận, nên tôi đành ở nhà bế con.
Chồn.g khôn.g vui, anh nói ra nói vào rằn.g một n.gười đi làm nuôi kiểu gì 3 miện.g ăn, chưa kể một đốn.g thứ phải chi tiêu. Mới đầu tôi nhịn anh, nhưn.g anh được đà nói suốt, một lần ức quá tôi mới cự lại :"Thế một thán.g anh làm ra bao nhiêu, giờ anh muốn em đi làm vậy anh ở nhà trôn.g con, em đi làm 1 thán.g man.g về đún.g n.gần ấy cho anh". Lúc đó chồn.g mới thôi.
Tôi khôn.g biết chồn.g được tăn.g lươn.g, tận hôm đọc được tin nhắn đổ lươn.g thấy con số 17 triệu tôi mới biết. 17 triệu, dư sức để anh chăm lo cho vợ con, vậy mà anh suốt n.gày cằn nhằn như sắp chết đói đến nơi vậy.
Tron.g nhà, tôi chả khác gì n.gười giúp việc, mọi việc cứ từ A đến Z, anh chưa từn.g đỡ đần tôi chút nào, anh có suy n.ghĩ anh đi làm kiếm ra tiền thì tôi phải làm mọi chuyện tron.g nhà, bao gồm cả con cái.
Tôi khôn.g biết chồn.g sa đọa, gái gú từ bao giờ, và có lẽ sẽ khôn.g bao giờ biết nếu khôn.g phải một lần bắt sốn.g anh dẫn gái về nhà.
Hôm ấy tôi nói có việc nhà n.gười quen nên đi từ sớm và tối muộn mới về, nhưn.g tầm chiều xon.g việc nên tôi về sớm, ai n.gờ bắt được tận cảnh anh và một n.gười phụ nữ đan.g ôm ấp nhau n.gay tại phòn.g khách, dưới chân sô pha là quần áo vứt linh tinh, đầu tóc cô ta rối bù.
Thấy tôi về, anh thoản.g thốt vô cùn.g, tôi thì bất n.gờ đến rụng rời cả chân tay, lúc ấy thật sự bàng hoàn.g đến cứn.g n.gười, nước mắt cứ thế chảy ra. Cô ả kia vội vàn.g mặc lại áo rời khỏi đó. Tôi lao vào chồn.g, mắn.g chửi anh, ai n.gờ chồn.g đẩy tôi ra, anh nói anh chơi bời qua đườn.g chứ giết n.gười đâu mà tôi phải lồn.g lộn lên, hơn nữa nhà này anh làm chủ, anh kiếm tiền thì anh có quyền, tôi ăn bám thì cứ yên phận, đừn.g có tỏ vẻ này nọ.
n.ghe nhữn.g lời thốt ra từ miện.g chồn.g, tôi sữn.g sờ. Thật sự khôn.g tin nổi, dù anh có ác với tôi thế nào cũn.g khổn.g thể cạn tàu ráo mán.g, bạc nhược đến như vậy. Anh dẫn gái về nhà ăn nằm, còn nói đó là quyền của anh. Tôi đau đớn tưởn.g chết đi được, giờ tôi phải làm sao đây?
Tâm sự bạn đọc
Facebook Comment