Có ai lấy chồn.g rồi mà ân hận khôn.g, còn em thì ân hận nhiều lắm. Em ân hận vì khôn.g n.ghe lời mẹ, ân hận vì khôn.g chịu tìm hiểu gia đình chồn.g kĩ càn.g hơn để giờ sốn.g ở nhà chồn.g đến thở còn thấy mệt chứ chưa nói gì đến cuộc sốn.g.
Ảnh Minh họa
Em năm nay 25 tuổi đã kết hôn được hơn 2 năm nhưn.g chưa có em bé, chồn.g hơn em 3 tuổi. Hồi đó 2 đứa yêu nhau được hơn 1 năm thì làm đám cưới, anh cũn.g thuộc dạn.g thươn.g vợ nhưn.g nhiều lúc cũn.g n.ghe lời mẹ thái quá khiến em rất bực bội. Gia đình chồn.g em thuộc gia cảnh bình thườn.g. Bố chăm chỉ đi làm thuê hàn.g n.gày còn mẹ chồn.g thì ở nhà bán tạp hóa nhưn.g khổ nỗi tiền bà bán hàn.g được cộn.g với tiền bố chồn.g đưa về bà đều đánh lô đề hết. 2 vợ chồn.g em cũn.g chỉ là côn.g nhân thôi thu nhập của cả được tầm 11 triệu/ 1 thán.g nhưn.g trừ ăn uốn.g chi tiêu trả nợ cho mẹ chồn.g cũn.g chẳn.g còn mấy.
Mẹ chồn.g em thuộc dạn.g siên.g ăn nhác làm, ban đầu bà giấu gia đình chuyện vay tiền lô đề, đến khi nợ nần lên đến con số hơn trăm triệu vì lãi mẹ đẻ lãi con, họ đến nhà đòi thì bọn em mới vỡ lẽ. Khi đó họ dọa nếu khôn.g có tiền thì họ sẽ phá nhà và lấy đi 2 cái xe máy. Bị dồn đến đườn.g cùn.g em và chồn.g phải lấy của hồi môn đi bán rồi lấy tiền tích góp thời gian qua thêm vào trả cho mẹ.
Bố chồn.g em rầu bỏ đi uốn.g rượu, nhà cửa đan.g yên ấm bỗn.g dưn.g be bét mất hết tình cảm. Mẹ chồn.g hứa bỏ nhưn.g chứn.g nào tật nấy. Em với chồn.g khôn.g có tiền nên phải ở chung nhà. Cưới nhau về bà bảo bọn em kế hoạch chuyện con cái lo làm kinh tế đã rồi hãy có con.
Lúc đó em n.ghĩ vậy cũn.g đún.g, chồn.g em cũn.g muốn kiếm ít tiền sau có con còn lo cho con. Nhưn.g kiếm được đồn.g nào lại phải trả nợ cho mẹ chồn.g đồn.g đó. n.gười ta mon.g có con bế cháu bồn.g đằn.g này bà chỉ thích rảnh tay để nhàn thân và có thời gian tám chuyện với n.gười khác. Thú thật nhiều lúc gia đình em cũn.g mệt mỏi lắm, đợt vừa rồi em bàn với chồn.g có em bé. Chồn.g em bảo:
- Giờ sinh con sẽ hơi vất vả, anh thì sao cũn.g được chỉ thươn.g em thôi.
Tối đó em nói với mẹ chồn.g:
- Mẹ ơi bọn con định bầu, năm sau sinh có được khôn.g mẹ khôn.g biết như vậy có hợp tuổi con với anh Huy khôn.g nhỉ.
Cứ n.ghĩ mẹ chồn.g sẽ vui mừn.g vì có cháu bé nào n.gờ bà vừa ăn hoa quả vừa gằn lên:
- Muốn có bầu được tron.g cái nhà này thì phải có tiền, khôn.g tiền miễn đẻ.
Em n.ghe xon.g sốc tột độ:
- Ý mẹ là sao ạ?
- Có tiền còn thuê ô sin, có tiền còn nuôi nó rồi tiền hàn.g thán.g đưa cho tao chi tiêu và trả nợ nữa. Bọn mày làm con thì phải biết báo hiếu. Còn nếu chưa kiếm đủ thì thôi miễn đẻ, mày đừn.g n.ghĩ đẻ rồi bắt tao hầu nha, khôn.g có chuyện đó đâu. Tao khôn.g trôn.g được trẻ con đâu, tao nói trước đấy kẻo khi đó lại trét con cho bà già này đi làm là khôn.g được đâu.
n.ghe đến đó em bực bội quá liền bảo:
- Nếu mẹ khôn.g chăm thì thôi con cũn.g chẳn.g ép, hơn nữa bọn con cũn.g chẳn.g có tiền biếu mẹ đâu. Bao nhiêu vốn liến.g bọn con có trả nợ hết tiền lô đề cho mẹ rồi còn đâu, mẹ còn muốn gì nữa.
- Con này hỗn, tao là mẹ chồn.g mày, có chút tiền mà mày so đo với tao hả?
Hôm đó bà ấy đánh em, em phản xạ lại khiến bà ấy n.gã mà bà ấy làm um lên. Chồn.g em chạy xuốn.g thấy vậy thì bên mẹ, em kể lại sự tình thì anh ấy khôn.g tin:
- Mẹ anh sao có thể thốt mấy lời đó được, có cháu thì ai mà chẳn.g thích.
- Nhưn.g mẹ anh có thích đâu, bà bảo bà chỉ cần tiền thôi.
- Con này láo, loại dâu này tao khôn.g cần mày tống cổ nó cho tao.
Bà khiến vợ chồn.g em mặt nhẹ mày nặn.g với nhau, em mệt mỏi đến mức khôn.g muốn về nhà cũn.g khôn.g muốn thấy mặt mẹ chồn.g. Nhiều lúc nhìn bạn bè có con cũn.g thèm, nhưn.g gia đình như thế em chẳn.g có hứn.g sinh con nữa vì sinh con ra sợ mẹ khổ con khổ. Em nên làm gì đây, thật sự em quá buồn và bế tắc nhiều lúc muốn bỏ chồn.g quách cho xon.g vì bảo chồn.g ra ở riên.g anh khôn.g chịu hơn nữa kinh tế cũn.g khôn.g cho phép. Xin mọi n.gười hãy cho em lời khuyên.
Tâm sự bạn đọc
Facebook Comment