Em Xin anh, cho em đi lấy chồng

Vợ tôi vốn là cô gái xinh đẹp, nhanh nhẹn, hoạt bát. Người khiến trái tim tôi loạn nhịp ngay từ ngày còn học Đại học. Ra trường hai đứa đều đi làm. Cô ấy thông thạo ngoại ngữ nên làm trong công ty của nước ngoài, lương rất cao.



28 tuổi, chúng tôi kết hôn. Phải thú thực rằng, đến khi cưới nhau xong, tôi mới ngã ngửa rằng, vợ tôi chẳng chỉn chu, tháo vát như vẻ bề ngoài. Cô ấy vụng về việc nhà, cũng biết nấu ăn nhưng rất lười, chỉ thích những món đồ ăn sẵn ngoài chợ.

Con trai tôi ba tuổi nhưng hôm nào cũng ăn cháo dinh dưỡng ở đúng một quán đó. Chẳng biết người ta cho những gì vào cháo mà thằng bé lớn vù vù, mắc chứng béo phì.
Tuy vụng về là thế, nhưng em lại rất khéo nịnh. Mỗi lần tôi nhắc nhở, thậm chí khó chịu chuyện gì thì em chỉ đánh mắt lúng liếng và nói:
– Em vụng về như vậy mới lấy được người chồng chững chạc, thương yêu vợ như anh chứ.

Nói rồi em lại sà vào lòng tôi nũng nịu, khiến những bực bội trong tôi tan biến. Và gần 5 năm sống cùng nhau, tôi chẳng khi nào giận em nổi một ngày.
Nhưng gần đây, vợ liên tục đi sớm về muộn, bỏ bê hai bố con. Hỏi thì cô ấy giải thích là công việc ở công ty quá bận, không thể về sớm được.

Hôm ấy, vợ dẫn về một cô bạn học cùng cấp 3 tên Mai, mới ở nước ngoài về giới thiệu với tôi:
– Mai mới về nước nên chưa có chỗ ở, vợ chồng mình cho bạn ở nhờ một thời gian anh nhé.

Dù không muốn trong nhà có thêm người lạ nhưng đó là bạn vợ, nên tôi cũng đồng ý. Từ hôm Mai chuyển đến ở cùng, cuộc sống vợ chồng tôi bị đảo lộn. Bao nhiêu lần tôi chướng mắt vì cách ăn mặc mát mẻ của Mai, tôi góp ý để vợ nhắc bạn thì cô ấy bảo:
– Kệ nó anh ạ. Anh đừng nhìn là được. Mình nghiêm chỉnh thì sợ gì chứ, vả lại em cũng ngại.

Có bạn đến nhà ở, vậy mà vợ tôi cứ vô tư đi sớm về khuya để tôi và Mai ở nhà cùng nhau. Thậm chí, vợ tôi còn đi công tác vài ba ngày không về. Thật sự Mai là người rất chu đáo, cô ấy nấu ăn chăm sóc bố con tôi như chính là một người vợ của tôi vậy. Điều đó làm tôi rất khó nghĩ, chỉ sợ vợ nghen.

Nhưng hoàn toàn trái với suy nghĩ đó. Vợ tôi về thấy nhà cửa sạch sẽ gọn gàng, con không phải ăn cháo quán thì vui ra mặt. Dạo này cô ấy hay phấn son, hát hò cả lúc tắm. Tâm trạng có gì đó vui vẻ lắm thì phải.

Vợ đi công tác tiếp, tôi lại ăn cơm Mai nấu. Chưa kịp cho con đi ngủ thì thằng bé đã sà vào lòng Mai. Bàn tay phù thủy của cô ấy làm thế nào mà chỉ một tí con trai tôi đã lim dim mắt rồi ngủ ngon lành. Tất nhiên là cô ấy giành phần đưa thằng bé đi ngủ.
Tôi ngại nên cũng lên phòng khóa trái cửa, nhưng đến nửa đêm Mai gõ cửa nói:

– Anh ơi, sang sửa cho em cái đèn ngủ!

Tôi đã cẩn thận tránh điều tiếng nên mặc hẳn cái áo sơ mi vào. Ấy vậy mà vừa mở cửa ra, Mai đã ào vào như một cơn gió. Thân thể nuột nà phù thủy của Mai cũng làm tôi không thể cưỡng lại nổi, và chuyện gì xảy ra cũng đến.

Ngày hôm sau, tỉnh dậy thấy mình đang ôm chặt Mai ngủ, tôi đã biết mình sai lầm rồi. Bất ngờ hơn là vợ tôi đã có mặt ở nhà và chứng kiến toàn bộ cảnh ấy. Vợ tôi không khóc lóc, không ném đồ đạc của bạn ra khỏi nhà, cũng không chửi rủa tôi.

Vợ chỉ im lặng làm tôi càng sợ hơn. Mấy ngày sau cô ấy đâm đơn ly hôn. Cho dù bố mẹ hai bên hòa giải, khuyên ngăn nhưng em vẫn nhanh chóng đơn phương gửi đơn ra tòa. Ngạc nhiên hơn là toàn bộ tài sản chia đôi phần của vợ, cô ấy nhường lại cho con trai hết.

Vợ thì xúc tiến ly hôn còn tôi cố níu giữ nên còn chần chừ mãi. Tôi cũng không biết nên chấp nhận Mai hay thế nào. Còn cô ấy thì cứ lì lợm ở trong nhà, chăm bẵm bố con tôi như một người vợ đảm.

Một lần đi làm về sớm, nghe tiếng Mai đang rúc rích nói chuyện điện thoại trong bếp. Những lời Mai nói càng khiến tôi sững sờ:
– Được rồi. Cảm ơn mày, trước tao cũng bình thường nhưng giờ tao lỡ yêu anh nhiều nên sẽ chăm sóc anh và con chu đáo. Cứ yên tâm mà đi lấy chồng nhé.

Không giữ nổi bình tĩnh, tôi đã đẩy cửa vào hỏi mọi chuyện. Ban đầu Mai bất ngờ, chối cãi đây đẩy.
– Đây là kế hoạch của hai người đúng không?

Đến đó Mai mới thừa nhận vợ tôi đã nhờ cô ấy q.u.y.ế.n r.ũ tôi để nhanh chóng ly hôn. Vợ tôi đã lỡ có tình cảm với người sếp ngoại quốc, hai người sẽ ra nước ngoài sống.

Tôi nghe mà bủn rủn cả chân tay. Đến mức này thì tôi không thể không giải thoát cho vợ nữa. Đến ngày chính thức ra tòa, gặp cô ấy ở sân tôi đã hỏi:
– Tại sao em lại phải dùng khổ nhục kế này để bỏ anh? Em muốn thì sao không đàng hoàng đi!
– Em xin lỗi, em muốn có người tốt nhất thay em chăm sóc con và anh! Mai nó yêu anh thật lòng…

– Còn em, tại sao lại nhanh thay lòng đổi dạ thế?
– Em là người phụ nữ hiện đại. Anh quá chỉn chu, quá nghiêm túc, lúc nào cũng khiến em áp lực, từ việc cơm nước chợ búa đến lau dọn nhà cửa, áp lực sang cả công việc, giao tiếp xã hội. Mình không còn thích hợp cho nhau nữa. Xin anh cho em được đi lấy chồng…

– Em lấy người ta có tốt hơn anh không?
– Em không biết, nhưng chắc chắn sẽ phù hợp với em hơn.

Tôi đau thấu tim. Nguyên nhân tan vỡ hôn nhân của tôi như thế sao. Càng đau đớn hơn là vì muốn được đi lấy chồng, vợ lại gài bẫy tôi…


Nguồn truyen ngan online
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment