Mẹ chồng lên ăn Tết, con dâu cho giúp việc nghỉ sớm

Gia đìn.h vợ tôi giàu có nên từ bé cô ấy đã được bảo bọc tron.g n.hun.g lụa, chưa bao giờ biết thế nào là n.ghèo đói, khổ sở. Bởi vậy, nên từ n.gày cưới n.hau đến giờ, vợ tôi chưa bao giờ về quê chồn.g.


Mẹ chồn.g lên ăn Tết, con dâu cho giúp việc n.ghỉ sớm ản.h min.h họa

Năm nay, mới từ đầu thán.g Chạp, vợ tôi đã lại rục rịch bảo bà giúp việc về quê sớm. Bà giúp việc vui mừn.g ra mặt, n.hưn.g tôi thì chạn.h lòn.g. Tôi thừa biết rằn.g, n.gười thế chỗ bà ấy chẳn.g phải ai khác chín.h là n.gười mẹ lam lũ, tảo tần của tôi.

Tôi là một chàn.g trai trưởn.g thàn.h trên mản.h đất miền Trun.g khô cháy, tron.g một gia đìn.h thuần nôn.g n.ghèo nàn. Cha tôi mất sớm, một mìn.h mẹ tôi bươn chải nuôi 3 an.h em tôi khôn lớn.

Thuở thiếu thời, mẹ tôi đẹp nổi tiến.g một vùn.g, từ n.gày cha tôi mất đi, rất n.hiều n.gười đến n.gỏ ý muốn đi bước nữa với mẹ n.hưn.g mẹ đều từ chối, bởi thươn.g an.h em chún.g tôi. Mẹ sợ n.gười ta khôn.g cưu man.g chún.g tôi, khôn.g đối xử tốt với chún.g tôi nên n.hất mực chối từ. Mẹ ở vậy đến tận bây giờ.

Là con trai trưởn.g tron.g gia đìn.h, tôi biết trách n.hiệm của mìn.h với mẹ và các em là rất lớn. Bởi vậy, tôi đã cố gắn.g học hàn.h, đỗ đạt và lập n.ghiệp ở Hà Nội. Cũn.g chín.h ở nơi này, tôi đã yêu và cưới vợ tôi - cô tiểu thư Hà thàn.h, n.hà có điều kiện.

Gia đìn.h vợ tôi giàu có nên từ bé cô ấy đã được bảo bọc tron.g n.hun.g lụa, chưa bao giờ biết thế nào là n.ghèo đói, khổ sở. Bởi vậy, nên từ n.gày cưới n.hau đến giờ, vợ tôi chưa bao giờ về quê chồn.g.

Cô ấy khôn.g chịu nổi cái nắn.g nón.g gay gắt của miền Trun.g quê tôi, lại càn.g khôn.g chịu được cản.h sốn.g đạm bạc ở quê.

Từ n.gày cưới vợ, tôi chưa một lần được hưởn.g hươn.g vị Tết quê n.hà. Có lẽ mẹ tôi cũn.g thấu hiểu nỗi lòn.g con trai, nên năm nào bà cũn.g lặn lội vài trăm cây số ra Hà Nội thăm con, để nấu cho tôi n.hữn.g món Tết quê mùa mà tôi lúc nào cũn.g đau đáu n.hớ thươn.g. Tôi xót xa cho mẹ, nên năm nào cũn.g đặt cho bà chuyến xe tốt n.hất để hàn.h trìn.h của bà đỡ vất vả.

Thế n.hưn.g cuộc hàn.h trìn.h ấy cũn.g chẳn.g thấm vào đâu so với n.hữn.g gì đan.g đón đợi mẹ ở Hà Nội. Tôi n.hữn.g tưởn.g vài n.gày Tết n.gắn n.gủi ở với con trai, mẹ tôi sẽ được hưởn.g thụ n.hữn.g gì hay n.hất, tiện n.ghi n.hất.

Đó sẽ là n.hữn.g n.gày n.ghỉ n.gơi an n.hàn, vui vầy bên con cháu, nào n.gờ... Mỗi dịp ra Hà Nội, mẹ tôi lại tất bật từ mờ sán.g đến tận khuya. Lúc nào bà cũn.g luôn chân luôn tay, khi thì dọn dẹp, lúc lại bếp núc, cơm nước... Mọi việc tron.g n.hà đều đổ dồn lên mẹ. Tôi ái n.gại thì mẹ nói: “n.gồi một chỗ mẹ buồn chân, buồn tay”.

Tôi cứ n.ghĩ mọi chuyện đơn giản chỉ có vậy, n.hưn.g gần đây, tron.g một lần tìn.h cờ đi làm về sớm, tôi đã n.ghe được câu chuyện của vợ mìn.h và bà giúp việc. Câu chuyện đã khiến tôi quá đỗi sửn.g sốt vì sự ích kỉ và tàn n.hẫn của vợ mìn.h.

Vợ tôi thú thực với bà giúp việc là cô ấy khôn.g ưa gì mẹ chồn.g bởi bà quá quê mùa. Mỗi lần mẹ chồn.g lên ăn Tết, vợ tôi đều thấy rất khó chịu, cô ấy chỉ muốn mau chón.g “tốn.g khứ” bà nên đã n.ghĩ ra đủ chiêu trò.

n.hữn.g lúc vắn.g mặt tôi, vợ tôi lại cạn.h khóe mẹ chồn.g rằn.g bà ở quê nên bẩn thỉu, bừa bộn... Đáp lại n.hữn.g lời mát mẻ của con dâu, mẹ tôi chỉ biết n.hẫn n.hịn, cố gắn.g làm n.hiều việc hơn nữa để cô ta vừa lòn.g.

n.hữn.g món quà quê mẹ tôi man.g lên chỉ có tôi là nân.g niu, trân trọn.g còn vợ tôi thì coi khin.h ra mặt. Thế mà mẹ tôi vẫn im lặn.g, bà khôn.g hề kể lại với tôi.

Gần đây, cô ấy lại n.ghĩ ra một cách khác để “tận dụn.g” mẹ chồn.g. Đó là để bà thế chỗ n.gười giúp n.gười việc tron.g n.hà. n.hư vậy, vừa tiết kiệm được tiền trả cho n.gười giúp việc, lại vừa “có việc” cho mẹ chồn.g làm tron.g n.hữn.g n.gày Tết. Vợ tôi cho n.gười giúp việc về n.ghỉ Tết sớm, n.hà cửa, bếp núc, quần áo... tất thảy đều để đó chờ mẹ chồn.g lên dọn.

Từ hôm biết chuyện vợ đối xử khôn.g ra gì với mẹ chồn.g, tôi cảm thấy rất đau khổ, buồn bực và thất vọn.g về con n.gười cô ta. Son.g tôi lại chẳn.g biết phải làm gì, bởi n.hà cửa, côn.g việc của tôi đều do gia đìn.h n.hà vợ giúp đỡ mà có được.

Mẹ tôi đã già yếu còn hai em tôi thì đan.g học đại học, cũn.g một tay tôi cưu man.g cả. Tôi thực sự chẳn.g biết phải làm sao!

Tâm sự bạn đọc
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment