Tặc lưỡi cậu bạn thân làm bố đứa bé trong bụng tôi 1 tuần và cái kết không ngờ

Tôi ôm lấy nó nước mắt nước mũi chảy tùm lum: “Thôi tao cảm ơn nhưn.g khôn.g cần đâu". Nhưn.g nó cứ nằn.g nặc đòi giúp thế là chún.g tôi làm đám cưới và rồi...



(Ảnh minh họa)

n.gày tôi muối mặt chạy đến bên thằn.g bạn thân rồi ôm nó khóc 1 trận chán chê. Nó vẫn vậy vẫn luôn im lặn.g n.gồi n.ghe tôi khóc. Khóc chán chê rồi tôi n.gẩn.g mặt lên nhìn nói rồi hỏi:

- Mày khôn.g hỏi vì sao tao khóc à, sao tao chẳn.g thấy được an ủi gì vậy?

- Thế mày khóc xon.g chưa?

- Xon.g rồi.

- Thoải mái hơn chưa?

- Có chút chút.

- Vậy là được rồi cần gì hỏi nhiều, mà khôn.g hỏi thì tao cũn.g biết mày cãi nhau hoặc chia tay với thằn.g kia.

- Hu hu sao mày biết, nó đá tao đi theo con khác rồi mày à.

- Ừ, thôi tiếc gì cái thứ đàn ôn.g đó, may cho mày đấy, biết sớm bỏ sớm cho đỡ khổ?

- Nhưn.g mà mày ơi.

- Gì.

- Tao có bầu rồi.

n.ghe đến đó nó vừa uốn.g cốc nước vừa ho sặc sụa:

- Mày… mày bảo cái gì cơ, bầu ư? Mấy thán.g rồi.

- Gần 2 thán.g.

- Ôi dời ơi, sao mày n.gu vậy hả? Làm ăn sao mà để dính bầu, giờ định làm sao? Bắt nó cưới hay là bỏ thai.

- Nó bùn.g rồi còn đâu, tao khôn.g  bỏ đâu tao quyết định làm mẹ đơn thân mày à.

- Ồ hay rồi, đào tạo bao năm mà mày vẫn n.gu quá. Giờ thì n.gon rồi, tao sắp có cháu rồi đấy nhở.

- Mày khôn.g an ủi tao được câu nào à?

- Thế mày muốn an ủi kiểu gì, bảo là mày làm tốt lắm à? Hay là tao sẽ giúp mày đánh thằn.g kia vỡ mũi.

- Hu hu tao về đây, nói chuyện với mày chán quá.

Nhìn tôi đi về rồi hắn xót xa, đêm đó tôi khóc ướt gối khôn.g biết tính sao để nói với bố mẹ. Tôi hay đi chùa nên giờ việc bảo tôi bỏ con là khôn.g thể, tôi khôn.g đủ can đảm. Hôm sau tôi ốm nằm liệt giườn.g, vừa n.ghén vừa kiệt sức đan.g nằm như xác chết thì thằn.g bạn lóp n.góp đi đến bỏ hộp cháo ra rồi nói:

- Ăn đi còn có sức mà làm mẹ, mày mà cứ như thế thì chết sớm đấy.

Nó luôn vậy, nói năn.g khó n.ghe nhưn.g tình cảm vô cùn.g. Nó nhìn tôi với ánh mắt thươn.g hại xót xa:

- Thôi đi tao vẫn ổn mà khỏi phải nhìn tao như thế.

- Ừ tao biết mày mạnh mẽ mà, hay chuyển đến ở với tao, tao chăm hai mẹ con mày.

- Tôi đan.g ăn phụt luôn cả miện.g cháo vào mặt nó:

- Mày điên à, mày muốn tao với mày sốn.g thử à? Như thế làm sao mày lấy vợ được thằn.g điên.

- Ôi trời, mày vừa làm gì với cái mặt tao vậy.

- Tao xin lỗi.

- Tao tính kỹ rồi, n.gày xưa con bạn tao cũn.g bị thế. Nó thuê chú rể cưới tạm rồi sau làm mẹ đơn thân đấy, còn mày giờ tính sao?

- Thuê chú rể ư? Nhưn.g thuê ai bây giờ, hay tao thuê mày nhé.

- Bố con điên, sao tao với mày cưới nhau được. Bố mẹ đều biết chún.g ta là bạn thân mà.

- Ừ tao xin lỗi tao nói sai rồi.

- À hôm qua tao gặp thằn.g đó rồi, tao đánh nó vỡ mũi giúp mày rồi đấy, thằn.g đó… khôn.g đán.g để mày lưu luyến đâu.

- Ừ, tao biết rồi.

Tôi n.ghén n.gẩm n.gày càn.g nhiều, Tuấn luôn bên cạnh chăm sóc. Rồi 1 n.gày thấy tôi n.gồi ôm bụn.g khóc nó tặc lưỡi bảo:

- Thôi để tao làm chú rể cho, mình cưới nhau đi. Tao sẽ làm bố đứa bé 1 tuần giúp mày.

Tôi ôm lấy nó nước mắt nước mũi chảy tùm lum: “Thôi tao cảm ơn nhưn.g khôn.g cần đâu, tao n.ghĩ mình đủ can đảm để đối diện với mọi thứ rồi”.

Sau mấy n.gày bàn tới bàn lui cuối cùn.g tôi gật đầu theo phươn.g án hắn đã bàn ra. Đám cưới sẽ tổ chức đơn giản ở Hà Nội, chún.g tôi sẽ khôn.g đăn.g ký kết hôn, chỉ mời 1 ít n.gười thân bạn bè cho qua chuyện. Bố mẹ hai bên n.ghe hái đứa trình bày cũn.g khá buồn nhưn.g rồi họ cũn.g nhanh chón.g thu xếp tổ chức đám cưới cho tôi và Tuấn. Bố mẹ tôi khá buồn và thất vọn.g về con gái còn bố mẹ Tuấn thì lại vui khi sắp có cháu nội.



(Ảnh minh họa)

Tôi mếu máo: “Chết rồi đâm lao thì phải theo lao thôi mày ơi”. Tuấn gật gù: “Ừ, mà đừn.g kêu mày tao nữa kẻo bị phát hiện bây giờ”. Sau khi đám cưới xon.g xuôi, tôi về nhà chồn.g hờ. Bố mẹ Tuấn biết tôi từ lâu nên đối xử rất nhẹ nhàn.g. Tôi cứ n.gồi dúm dó ở phòn.g khách khôn.g dám lên phòn.g vì n.gại.

Nhưn.g trước sau gì cũn.g phải lên, khi Tuấn đan.g tắm thì tôi đi n.gó n.ghiên.g phòn.g rồi tôi chết lặn.g khi thấy thứ đó trên bàn. Đó là quyển sách chăm sóc sức khỏe bà bầu và con nhỏ. Khi bước ra thấy tôi đan.g nhìn chằm chằm vào đó Tuấn n.gại n.gùn.g:

- À tao đọc cho biết ấy mà, mày cũn.g đọc đi vì lần đầu làm mẹ mà chắc nhiều cái chưa biết.

- Ừ.

Tự dưn.g tôi cảm độn.g vô cùn.g, thấy n.gười đàn ôn.g đứn.g trước mặt thật tốt với tôi. Dườn.g như đó khôn.g còn là tình bạn mà là tình thân, đêm tân hôn bất đắc dĩ tôi với chú rể hờ n.gủ chun.g giườn.g, hai đứa tâm sự rất nhiều thứ.

- Này Mai Anh, nếu sau này tao khôn.g lấy vợ mày với tao cứ sốn.g chun.g nhé. Tao sẽ làm bố đứa bé.

- Thôi, mày đi lấy vợ đi tao khôn.g bắt mày đổ vỏ đâu.

- Tao khôn.g muốn cưới vợ nữa, tao với mày cứ sốn.g bên nhau rồi nuôi con nhé. Dù sao tao với mày cũn.g hiểu nhau rồi mà, tao sợ mày bị trai lừa tao khôn.g yên tâm.

- Nhưn.g mày và tao có yêu nhau đâu.

- Tao… tao có yêu mày chỉ là mày n.gu sẵn nên khôn.g hiểu thôi.

Tự dưn.g mặt tôi nón.g bừn.g lên, thấy vui vui tới lạ. Đầu óc môn.g lun.g n.ghĩ đủ điều, thú thật tôi nhận ra ở bên n.gười bạn thân ấy rất ấm áp, rất an toàn bình an và tôi có thể sốn.g thật với chính mình.

Hết 1 tuần, Tuấn vẫn chăm sóc tôi như 1 n.gười chồn.g. Hắn ta còn đi thuê chun.g cư mini rộn.g rãi cho mẹ con tôi ở, 2 đứa ở 2 phòn.g riên.g nhưn.g vẫn sốn.g chun.g 1 nhà. Dần dần tôi thấy yêu n.gười đàn ôn.g đó, có nhữn.g đêm hắn thức cả đêm để bóp chân cho tôi vì tôi bị chuột rút. Hắn học cách làm bố và rủ tôi đi mua sắm nhiều thứ chờ đón đứa bé ra đời. Tôi đã có 1 ôn.g chồn.g hợp đồn.g nhưn.g còn tuyệt vời hơn cả chồn.g thật. Hắn bảo bao giờ con ra đời hắn sẽ đi đăn.g ký kết hôn và làm giấy khai sinh cho con tôi theo họ của hắn. Tôi rất hạnh phúc, nhưn.g liệu tôi làm vậy có nên khôn.g, tôi bắt 1 n.gười tốt như hắn đổ vỏ liệu có tàn nhẫn quá khôn.g? Tôi nên đồn.g ý hay từ chối lời đề n.ghị đó đây?


Tâm sự bạn đọc
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment