Tôi khóc ngất khi biết sự thật về em và run rẩy cầm chiếc váy cưới vấy máu của bạn gái

Ay run rẩy siết c.hặt c.hiếc váy cưới n.huốm đầy máu vào lòn.g, tôi khôn.g n.gờ Thủy lại giấu c.huyện đó. Giờ biết sự thật ấy rồi sao tim tôi đau đớn thế này.


Tôi và Thủy n.han.h c.hón.g triển khai kế hoạc.h c.hụp ản.h cưới (ản.h min.h họa)

Cuối cùn.g vượt qua bao són.g gió khó khăn, tôi và Thủy đã nắm tay n.hau về xin bố mẹ c.ho làm đám cưới. Tôi khôn.g muốn mất Thủy một lần nào nữa, 1 lần c.hia tay Thủy đã khiến tôi đau khổ và sợ mất cô ấy n.hư thế nào rồi. n.gày về ra mắt, mẹ tôi ghét Thủy lắm vì em khôn.g làm n.hà nước lươn.g ba cọc ba đồn.g. Mẹ tôi c.hỉ thíc.h con dâu lắm tiền, gia đìn.h quyền thế thôi n.hưn.g Thủy lại khôn.g có điều đó. Phải mất rất n.hiều thời gian, thậm c.hí tôi còn dọa tự tử thì mẹ mới c.hịu đồn.g ý c.ho tôi lấy em.

Khôn.g còn vướn.g bận gì nữa, tôi và Thủy n.han.h c.hón.g triển khai kế hoạc.h c.hụp ản.h cưới c.ho thật đẹp, lãn.g mạn. Thủy thíc.h c.hụp ản.h cưới ở biển nên tôi c.hiều cô ấy. Mọi thứ c.huẩn bị c.ho n.gày cưới đã xon.g, váy cưới tôi cũn.g mua sẵn 1 bộ cực xin.h c.ho Thủy c.hứ khôn.g thuê n.hư n.hiều n.gười. Khi n.hận c.hiếc váy cưới từ tay tôi Thủy thíc.h lắm, cô ấy n.gờ tôi lại hào phón.g đến mức mua hẳn 1 c.hiếc váy cưới đắt tiền c.ho vợ thế này.

Còn 2 hôm nữa là đến n.gày cưới, tôi rụn.g rời c.hân tay khi n.ghe tin Thủy tai nạn. n.hư kẻ mất hồn, tôi lao xe thẳn.g đến viện thì hay tin Thủy đã được c.huyển đến tuyến trên vì cú va đập quá mạn.h khiến cô ấy đan.g tron.g tìn.h trạn.g n.guy kịc.h.

Lại n.hư kẻ điên tôi lao lên Hà Nội để xem Thủy thế nào, đến nơi thấy em trai cô ấy n.gồi n.goài c.hờ ôm c.hiếc váy cưới n.huốm máu của Thủy khóc nức nở. Tôi vội c.hạy đến hỏi mà nói khôn.g ra tiến.g:

- c.hị Thủy thế nào rồi em? c.hị ấy vẫn ổn đún.g khôn.g, 2 hôm nữa Thủy sẽ mặc c.hiếc váy này sao em lại để nó vấy máu thế này hả Tú (em Thủy).

- An.h có biết vì sao c.hị Thủy bị tai nạn đến mức này khôn.g? Mẹ an.h, c.hín.h mẹ an.h đã hại c.hị ấy?

- Em nói sao cơ, an.h khôn.g hiểu?

- Mẹ an.h đã bí mật tới n.hà em, ép c.hị em phải ôm váy cưới này san.g n.hà c.hị Phươn.g (n.gười mẹ tôi n.gày trước bắt tôi cưới) trao c.ho c.hị ấy. Mẹ an.h địn.h hôm cưới sẽ tráo cô dâu để ép an.h cưới c.hị Phươn.g thay c.hị em. Nếu c.hị em khôn.g đồn.g ý với yêu cầu n.gược đời của mẹ an.h, bà dọa sẽ c.hết nên c.hị em đã cắn răn.g làm c.huyện đó, n.hưn.g sự đời nào an.h hay c.hưa kịp làm gì c.hị em đã bị tai nạn đến nôn.g nỗi này.

- Mẹ an.h làm c.huyện đó thật sao? Bà ấy khôn.g thể làm thế được, an.h đã xin được mẹ c.ho cưới Thủy rồi mà.

- Tin hay khôn.g thì tùy. Đây an.h hãy cầm c.hiếc váy này về đi, c.hị em tôi khôn.g muốn dây dưa gì tới gia đìn.h an.h nữa. n.hư thế là quá đủ rồi, giờ c.hắc mẹ con an.h sun.g sướn.g lắm n.hỉ?

Siết c.hặt c.hiếc váy cưới n.huốm máu tron.g lòn.g, tôi bật khóc, giọt nước đau đớn, giọt nước mắt ân hận khi làm Thủy khổ vì tôi thế này. 2 năm yêu n.hau tôi đã bao lần khiến Thủy khổ sở, đau đớn vô cùn.g vậy mà đến n.gày tưởn.g n.hư hạn.h phúc thì c.hín.h tôi lại hại em. Tại sao Thủy lại giữ im lặn.g về c.huyện mẹ ép em bỏ tôi để “n.hườn.g” vị trí cô dâu c.ho kẻ khác c.hứ? Tại sao n.gười tốt n.hư Thủy lại phải c.hịu nỗi đau này c.hứ, giá n.hư có thể tôi ước n.gười nằm tron.g phòn.g cấp cứu kia là mìn.h thì tốt biết mấy.

n.gồi ôm váy cưới với nỗi đau đớn n.guôi n.goai, hơn tiến.g sau bác sĩ đi ra và vỗ n.hẹ vai tôi khẽ nói.

- An.h là c.hồn.g cô gái tron.g kia à? c.hún.g tôi đã cố hết sức n.hưn.g khôn.g thể vì cô ấy bị c.hấn thươn.g quá mạn.h.

- Ôn.g nói sao? Thùy khôn.g qua khỏi được ư? Ôn.g là bác sĩ, bác sĩ sẽ n.hất địn.h cứu được Thủy, tại sao ôn.g khôn.g cứu c.hứ?

- Tôi hiểu cảm giác của an.h bây giờ rất sốc, an.h hãy bìn.h tâm lại và vào với c.hị n.hà đi.

n.hư được n.hắc n.hở, tôi lao thẳn.g vào phòn.g cấp cứu n.hìn Thủy. Tại sao em lại nằm bất độn.g thế kia, khuôn mặt em trầy xước hết rôi. Ôm c.hầm lấy Thủy tôi vừa khóc vừa hét lớn lên:

- Thủy ơi, em dậy đi, em dậy đi, dậy về c.hún.g mìn.h tổ c.hức đám cưới đi. Em khôn.g phải sợ ai hết có an.h ở đây rồi, c.hún.g ta sẽ trốn đi 1 nơi thật xa khôn.g ai có thể n.găn cấm được tìn.h yêu của 2 đứa mìn.h. Em nói sẽ là vợ an.h cơ mà, sao em lại lặn.g im thế này. Thủy… tỉn.h lại đi em, an.h xin em đấy.

Gọi mãi, gọi mãi Thủy khôn.g dậy. Đưa Thủy về n.hà an tán.g, tôi cầm theo c.hiếc váy cưới n.huốm máu ấy bên mìn.h mà ôm lấy lin.h cữu Thủy bật khóc. c.hưa lúc nào tôi n.ghĩ em đã ra đi, c.hỉ là Thủy đan.g c.hạy trốn tôi thôi. Vậy thì cả đời này tôi sẽ đi tìm em, đợi em trở về. c.hiếc váy cưới này tôi sẽ giặt thật sạc.h để c.hờ Thủy, với tôi khôn.g ai xứn.g mặc nó hơn Thủy và nếu em khôn.g quay lại thì tôi n.guyện cả đời này ở vậy với Thủy. Bởi với tôi Thủy c.hưa bao giờ mất, em đan.g c.hạy trốn tôi mà thôi.

 Tâm sự bạn đọc
Share on Google Plus

About Tâm sự đêm buồn

Chia sẻ tâm sự tình yêu, giới tính, hôn nhân, gia đình, cuộc sống và những câu chuyện ngoại tình của vợ, chồng. Cùng lắng nghe và chia sẻ tâm sự buồn, tâm sự thầm kín, tâm sự đêm khuya, tâm sự eva.
Email: tamsudembuon@gmail.com
    Facebook Comment